Truyện Nhật Kí CenTer

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
– Alo Anh Long hả ??

– ườm , anh đây có gì không em ??

– Anh ơi , anh mau ra công viên giúp em nha

Vừa nghe anh Long tức tối chạy ra công viên gần nhà nhanh nhất có thể khi đến thấy một cậu bé mặt mày nhem duốc đang ngất trước mặt của nó , còn nó tỏ vẻ băng khoăn và lúng túng cũng phải thui vì nó là công tử bột mà nhìn thấy cảnh tượng thế này thì biết làm gì . Anh Long chạy lại gần nó :

– Chuyện gì thế em ??

– Tự nhiên thằng nhóc này có xuất hiện trước mặt em , tính sao bây giờ anh hay bây giờ đưa nhóc này về nhà rồi tính nha .

– ukm , cũng được mà em giúp anh một tay đỡ nhóc này lên lưng anh nhé .

Vừa mới dứt lời nó đã đỡ nhóc lên lưng của anh Long mà chỡ nhóc ấy về nhà , đến nhà :

– Để nhóc này nằm ở đâu đây ??

– Thôi để đại trên phòng em đi , phòng em giường rộng nữa .

– Um .

Khi vừa lên tới phòng đặt thằng nhóc ấy trên giường anh Long bảo :

– em ra ngoài lấy cho anh bộ đồ ngủ nào thoải mái của em xíu đi cho nhóc này thay trong đây anh sát trùng vết thương của nhóc này .

– Dạ .

Xác trùng xong anh Long lấy đồ của Bảo thay cho nhóc và bảo tiếp .

– Đành để cho nhóc này ngủ ở chung với em nha .

– Dạ

Tối khuya bỏng nhóc ấy xà vào lòng của nó và ôm nó những giọt nước mặt long lanh đã chảy vào lòng nó làm nó thức dậy và nhìn thấy nhóc ấy vừa khóc và miệng lẩm bẩm vì đó mỗi lúc càng ôm chắc hơn và nước mắt chảy nhìu hơn , Tiểu Bảo không biết làm gì đành ôm nhóc và dỗ nín nhóc, bây giờ Tiểu Bảo mới để í nhan sắc của nhóc là một đứa dễ thương qua anh sáng của mặt trăng .

– Không biết chuyện gì đã xảy với nhóc này nhỉ , nhìn nhóc này ai mà nỡ đánh đập trời , à nhóc này tên gì , nhà ở đâu , bao nhiêu tuổi ?? Không biết ai mà tự nhiên dẫn về nhà ( Đây là trình độ tự kỉ của bảo +.+)

***

Nhóc nhắm chặt mắt lại trong đau đớn. Khung cảnh đêm qua lại ùa về.

– Thằng trời đánh, mày câm mồm lại cho tao? Mày học hành thế này hả? Đồ toi cơm. Tao nuôi mày, cho mày ăn học cẩn thận vậy mà mày học thế hả?

– Con xin lỗi, ba, con mệt.

“Bốp” một cái tát như trời giáng vào mặt, dường như chưa hả giận. ông vớ ngay chiếc đĩa đựng thức ăn trên mặt bàn ném thằng vào đầu nhóc. Máu chảy xuống chán, xuống mặt, máu chảy đỏ cả chiếc áo sơ mi nhóc đang mặc.

– Chó chết, vì mày mà má mày chết, chỉ vì mày, mày hiểu không. Bà ta vì mày mà chết thế mà bây giờ mày sống thế hả.

– Ba đừng vậy mà ba, con xin ba đó. Ba đừng làm thế mà. Chị nhóc khóc lóc xin xỏ cho nhóc, lúc nào cũng vậy chị nhóc mỗi lần thấy nó như vậy đều năn nỉ ba tha lỗi cho nhóc.Nhóc nhắm chặt mắt lại trong đau đớn. Khung cảnh đêm qua lại ùa về.

– Thằng trời đánh, mày câm mồm lại cho tao? Mày học hành thế này hả? Đồ toi cơm. Tao nuôi mày, cho mày ăn học cẩn thận vậy mà mày học thế hả?

– Con xin lỗi, ba, con mệt.

“Bốp” một cái tát như trời giáng vào mặt, dường như chưa hả giận. ông vớ ngay chiếc đĩa đựng thức ăn trên mặt bàn ném thằng vào đầu nó. Máu chảy xuống chán, xuống mặt, máu chảy đỏ cả chiếc áo sơ mi nó đang mặc.

– Chó chết, vì mày mà má mày chết, chỉ vì mày, mày hiểu không. Bà ta vì mày mà chết thế mà bây giờ mày sống thế hả.

– Ba đừng vậy mà ba, con xin ba đó. Ba đừng làm thế mà. Chị nhóc khóc lóc xin xỏ cho nhóc, lúc nào cũng vậy chị nhóc mỗi lần thấy nó như vậy đều năn nỉ ba tha lỗi cho nhóc.
 

Bài tương tự