Truyện Hắn Ở Trên, Cậu Ở Dưới

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Chương 3: Hắn ở trên lầu, cậu ở dưới lầu.

Buổi sáng đẹp trời Lý đang đứng trong phòng vệ sinh súc miệng thì thấy Quốc đi vào. Nhà nhỏ, chỉ có một cái toilet nên bình thường hai người vẫn thường xuyên chia sẻ, hắn thì đứng trước lavabo súc miệng, cậu thì đứng phía trước bồn cầu “xả nước”, “nước sông không phạm nước giếng” nhưng tự dưng hôm nay Quốc có cảm giác đôi mắt phía nào đó cứ chiếu thẳng vào lưng mình khiến lông tơ cậu dựng ngược.

Quốc rùng mình quay nhìn lại thì thấy Lý quả nhiên đang rất nhàn nhã vừa súc miệng vừa nhìn cậu làm chuyện riêng tư, cậu cả giận quát:

– Tôi thấy anh dạo này rất biến thái, có biết không?

Lý lọng ngọng với đống bọt kem đánh răng trong miệng nói:

– Là con trai cả, cậu ngại cái gì?

– Là con trai cả, tôi có gì để anh nhìn?

– Mông cậu nhìn rất được mỗi lúc mặc quần đùi thế này.

– Đồ tâm thần!

– Nói chứ, “kẻ thất nghiệp” cần gì thức sớm dữ?

– Tôi đi tập thể dục, được không?

Lý ngắm nghía cái mình hạc xác ve của Quốc một hồi thì hắn phụt cười. Chẳng hiểu nổi mục đích của Quốc khi chăm chỉ ngày nào cũng chạy bộ là gì trong khi cậu ăn ít, kén ăn như mèo, người thì mỡ lẫn cơ bắp đều không có tẹo nào, nhìn vào chỉ thấy toàn xương xẩu, chỗ trồi ra chỗ hõm vào rất thiếu thẫm mỹ.

Quốc ghét cay cái ánh mắt đăm chiêu nhận xét của Lý đối với mình, “xả nước” xong, cậu nhanh chóng kéo quần rồi bước thẳng ra ngoài. Mà trước đó, kịp nghe Lý nói một câu sỉ nhục bản năng đàn ông khiến cậu tức điên, hắn nói:

– Ăn uống cho đàng hoàng vào, nhìn con “trùng đất” suy dinh dưỡng của cậu, anh khá thương cảm cho…vợ của cậu sau này!

– Anh đi chết đi!

Quốc ngoạc chân đá thẳng vào bắp chân của Lý, có tiếng la thảm, đáng tiếc người vừa la oang oảng vì đau không phải là Lý mà lại là cậu. Quốc nước mắt lưng tròng, lò cò nhảy ra ngoài nhìn về phía kẻ nào kia đang ở toilet huých sáo, giơ cái chân cơ bắp cuồn cuộn của hắn lên, vẻ mặt đắc thắng khoe khoang.

Chị hai Quốc đang nhăm nhăm cái que kem đi tới nhìn thấy cậu khổ sở xoa chân mình thì không nhịn tò mò hỏi:

– Mới sáng sớm mày làm trò gì vậy Quốc?

Quốc cáu nói:

– Làm gì đâu!

Chị hai nhìn bóng lưng Lý đang đứng ở toilet tấp nước vào mặt lại nhìn qua Quốc đang như con mèo nhỏ xù đuôi, cắn một miếng kem sô-cô-la, nói nhỏ:

– Chả hiểu sao cả tháng trời ở chung, mày chả hòa hợp gì được với anh Lý cả, người ta tốt thế kia cơ mà!

Quốc sửng cổ.

– Tốt tốt cái cục…cục cơm! Chị với mẹ toàn bị ba cái lời ngon tiếng ngọt cùng với cái lớp mặt nạ đẹp trai lai láng của anh ta làm cho mù quáng hết rồi. Tôi không có ngu muội như mấy người, hừ!

– Ơ, cái thằng…

Quốc đẩy cái thân tròn vo của chị hai qua một bên, đi tới cửa mang giày thể thao rồi cầm theo chai nước suối nhỏ chạy ra ngoài.

Chị hai Quốc í ới theo nói:

– Tập thể dục xong nhớ ghé tiệm tạp hóa mua chai dầu hào cho mẹ, mẹ kêu đó!

Quốc ra ngoài chạy được mười mấy vòng, lửa giận vẫn còn ngập trong hai con mắt đỏ hoe. Cứ ngày nào tên khách trọ khó ưa kia không kiếm chuyện chòng ghẹo hoặc mỉa mai cậu một lần thì hình như hắn ăn không ngon miệng. Quốc càng tức điên khi nghĩ tới cái cách mà Lý đối xử với cậu nhiều lúc cứ như hắn xem cậu là một cô gái xuân xanh mới lớn hay hờn dỗi, mỗi lúc hờn dỗi thì như con mèo xù đuôi, trông đáng yêu chứ chẳng đáng sợ, thế nên, hắn đùa nhây không dứt.

Quốc đương nhiên là trai thẳng trăm phần trăm, năm nay đã 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, ở bộ phận marketing làm cho một công ty nội thất ít tiếng tăm được hơn một tháng và hôm qua cũng chính cậu vừa đấm thẳng vào mặt sếp mình nên bị tống cổ, trở thành kẻ vô công rỗi nghề như hiện tại.

Bề ngoài của cậu cũng đâu có thua kém đứa con trai nào, mặt mài sáng sủa, đẹp trai, chỉ tội tầm vóc hơi nhỏ, hơi gầy và cái tật nóng nảy khiến Quốc hay rơi vào khốn đốn như chuyện máu xông đại não, đánh cả sếp mình nên bị mất việc và chuyện thường xuyên bị bạn gái đá. Không ai chịu nổi cái tật nóng nảy đến vô lý của Quốc, nhiều lúc chính cậu còn không biết vì sao cứ thấy cáu gắt, thấy bực mình mà chẳng lí do lí trấu gì rõ ràng. Kể từ ngày Lý dọn đến ở cùng nhà với cậu, cậu càng như quả bom hẹn giờ sắp nổ tung vì cái tính tình thiếu đứng đắn của hắn mặc dù ban đầu lúc mới gặp mặt, Quốc từng nhận định rằng Lý có lẽ là một người rất nghiêm túc vì đôi mắt của hắn đẹp, chính trực tới mức khiến người ta…sợ.

Đôi mắt sâu hút nấp dưới hàng lông mày rậm, thỉnh thoảng ánh lên sắc xám huyền bí như một con sói hoang kiêu hãnh.Mà thực tế, tính cách của hắn không tương đồng với một ngoại hình đậm đà vị nam tính…hắn giống một con cáo hơn, con cáo già có lúc lười nhát, có lúc tinh quái dã man.

Quốc giật mình khi nhận ra suốt thời gian chạy bộ mình chỉ nghĩ về Lý, cậu lắc đầu nguầy nguậy nhằm tống khứ cái ánh mắt và điệu cười nham hiểm của người kia ra khỏi tâm trí mình.

Dừng lại bên vệ đường, gập người thở dốc, Quốc thình lình nghe thấy ai đó gọi tên mình.

– Xin hỏi…anh là anh Quốc phải không?

Lúc ngần đầu, cậu nhìn thì thấy đó là Mai, một đàn em dưới khóa học cùng trường đại học lúc trước với cậu. Mai đứng trước mặt Quốc mỉm cười, hình như không đợi cậu xác nhận nhưng cô đã biết rõ mình không nhận lầm nên trong đôi mắt to tròn ngập nước kia mới đầy vẻ thiện ý.

Quốc hơi ngạc nhiên khi Mai vẫn còn nhớ mình vì dù có quen biết từ trước, nhưng hai người chỉ biết nhau thông qua một người bạn và số lần gặp mặt cũng chả quá năm đầu ngón tay. Đôi mắt rất “đàn ông” của Quốc lướt qua vòng một, vòng ba rất đáng hãnh diện của cô gái rồi cậu nhoẻn miệng cười, nói một câu mà có lẽ đã nằm lòng với mọi thằng đàn ông:

– Lâu quá không gặp em, em vẫn xinh như xưa.

Mai cười sảng khoái, bộ dạng nôm rất tự tin của một cô gái trẻ trung, hoạt bát, đáng yêu.

Sau đó, hai người ngồi trên ghế đá ven đường ôn lại chuyện cũ. Cuộc nói chuyện thuận lợi, cô nàng còn chấp nhận trao đổi số điện thoại với cậu, lòng Quốc vui như mở cờ vì biết đây là tín hiệu tốt cho cuộc tình tiếp theo của cậu. Nhưng người tính không bằng trời tính, giữa chừng đang vui vẻ, thình lình có tên kì đà cản mũi phá bĩnh bầu không khí vốn dĩ đang rất…tình.

Lý ngồi trên chiếc xe đạp đầm màu hồng vô cùng “xinh xắn”, vô cùng “nữ tính” mượn được của chị hai Quốc từ xa chạy tới còn bóp còi tay “leng keng”, rồi chiếc xe dừng lại phía trước hai người. Lý nhìn Quốc, nhìn Mai, nhoẻn miệng cười làm lộ hàm răng đều rang sáng bóng lại còn rất đẹp trai, thân thiện nói:

– Cô kêu anh đi mua xì dầu giúp, chờ cậu về lâu quá. Bạn gái cậu đây á?

Mặt Quốc như đưa tang, cậu nghiến răng đáp:

– Đàn em ở trường đại học.

Lý gật đầu nhìn Mai, hắn lại cười, nụ cười có thể giết chim và giết cá.

– Chào em!

Mai đỏ mặt như quả gấc, cô từng nhiều lần rung động khi đứng trước một người đẹp trai, nhưng cảm giác rung động tới mức muốn …“hấp hối” này thì thật thú vị. Mai dằn tay trên lồng ngực đang co bóp dữ dội của mình, nhìn Lý một cách đầy cảm thán mà ngưỡng mộ nói:

– Omg! You’re freaking handsome!!

Một gương mặt hoàn hảo trộn lẫn giữa đặc hình sắc sảo của người Mỹ và sự hài hòa dễ chịu của người châu Á, một đôi mắt xám tro hun hút phía dưới làn mi dày, chiếc mũi thẳng tắp hoàn mỹ và đôi môi mỏng diễm tình hay mỉm cười đầy thiện ý. Đây là thiên thần đúng nghĩa trong cuộc đời Mai từng gặp, thậm chí cô còn quên luôn sự hiện diện của Quốc, gã con trai mà chỉ vừa phút trước cô muốn tiến tới nói chuyện yêu đương.

Lý nghe Mai khen mình, hắn bật cười nói:

– Cảm ơn em, em cũng rất xinh đẹp!

Quốc ngồi đó nhìn hai người bọn họ bằng đôi mắt toàn tròng trắng.

Lý nhìn Quốc, trêu nói:

– Đó là lý do anh khuyên cậu nên ăn bớt lòng trắng trứng đi.

Lý không thể không hiểu ý tứ trong đôi mắt ngập tràn oán niệm của Quốc.

Mai hớn hở nhìn Lý.

– Em tên Mai, anh tên gì vậy?

– Anh tên Lý. Nhà em ở gần đây hả? Sao anh chưa gặp em lần nào nhỉ?

– À không, hôm nay em đến thăm cô em gần đây thôi. Anh và anh Quốc quen biết nhau à?

Lý cười dịu dàng nói:

– Anh với Quốc ở cùng nhà.

– Ồ! Vậy hai người là bà con hả?

Lý nhìn Quốc, nhìn qua Mai rồi thủng thỉnh nói:

– Không, bọn anh không phải bà con, anh với cậu ấy ở cùng nhà, anh ở trên, cậu ấy ở dưới.



Ở đâu đó có tiếng quạ kêu mòn mỏi.
 

Bài tương tự