A
#Cuộc sống Trung học
#Bí mật nhỏ
#Nhất thụ
#Đa công
#Nhảm
Chương 1:
Minh bước vào cổng trường với cái cặp vàng treo đầy tòng teng, nở nụ cười nhẹ với bác bảo vệ:
“Chào bác !”
“Minh đấy à ? Chào cháu nhé !”
Ai cũng mến Minh, không phải vì Minh dễ thương, mà do Minh luôn cười, cười rất đẹp. Mỗi khi Minh cười, ai cũng phải ngơ ngẩn, rồi tim đập thình thịch như chạy đua. Đúng vậy, điệu cười của Minh đáng giá ngàn vàng.
Nhưng… Minh hơi mập. Minh không thích mập, nhưng ông trời lại không muốn nụ cười đẹp nở trên môi người đẹp có vóc dáng gầy gò. Minh sinh ra không béo, nhưng không hiểu vì lí do nào, từ khi bước vào lớp 6, cơ thể Minh dần to lớn, rồi trở nên to lớn như ngày hôm nay…
Nhưng mập rất dễ thương nha. Mỗi khi Minh nói chuyện với lũ con gái, cứ khi đi về, tay Minh sẽ ôm rất nhiều kẹo…
—-
Minh hí hửng bước vào cửa lớp, nhưng bỗng bị khựng lại. Ở đằng cổng trường, có 1 chàng trai rất đẹp bước ra từ chiếc xe oto đen bóng. Không 1 ai lạ gì anh ta cả, ngay từ đầu năm, cả trường đã có 1 ấn tượng rất lớn về anh ta.
Anh ta, Tuấn Kiệt là hội trưởng hội học sinh trường, thành tích học tập xuất sắc, được các thầy cô nâng niu, nhưng mắc phải cái bệnh ” Lạnh lùng”.
Vì vậy nên, dù rất muốn kết bạn với anh ta, Minh cũng không dám. Minh sợ khi mình đứng trước anh ta, cảm giác tự hỏi tự trả lời sẽ ê chề như thế nào…
Nhưng, tại sao anh ta đã bước vào lớp rồi, Minh vẫn nhìn ? Vì Minh có 1 bí mật rất lớn…
Minh là GAY, và Minh yêu anh chàng đó ngay từ lần gặp đầu tiền tại buổi khai trường.
—-
” Ê nhóc ! Đứng đó làm gì dzậy ? Ngắm hoa rơi ak ? Lãng mạn nhỉ ”
Minh vui vẻ quay lại
” Mày nói xiên xỏ gì tao đó , Linh ”
Linh cười cười, đưa cho Minh 1 cái kẹo nhỏ, rồi kéo Minh vào lớp.
Linh là người bạn thân của Minh. Từ khi hai đứa mới lên cấp 2, đã thân với nhau như hình với bóng. Nhưng , Minh chưa 1 lần tiết lộ tính khí thức của mình cho Linh. Đơn giản vì nguyên nhân gia đình Linh tan nát cũng vì 1 người đàn ông khác đã xen vào cuộc hôn nhân đang bên bờ đổ nát của ba và mẹ Linh. Vì vậy mà Linh kì thị người đồng tính, như những kẻ thù không đội trời chung….
” Hôm nay đến sớm vậy Minh ? Mày có ăn nhầm cái gì không ?”
Đằng góc bàn của Minh là 1 anh chàng bằng tuổi Minh, tên là Phúc. Phúc có khuôn mặt khá điển trai ( theo bình chọn của Minh và Linh, Tuấn là khuôn mặt “Triệu đô” mà mọi tên đàn ông muốn có ), thành tích cũng xuất sắc, chỉ mắc chứng bệnh cuồng ” Đánh lộn”
Theo như bạn bè cùng lớp Phúc kể, từ nhỏ, thằng nhóc này rất hiền lành, không có j nổi bật. Nhưng không hiểu sao, từ khi bước lên cấp 2, nó bắt đầu biết đánh lộn. Rồi chẳng mấy chốc, nó đã trở thành người tham gia mọi vụ đánh lộn lớn nhỏ trong trường. Nó tiếp nhận vị trí ” Trùm” trong trường trong ánh mắt không nấy gì làm vui vẻ của thầy cô.
Nhưng, Phúc luôn tránh được những lần gặp của thầy cô. Có thể nói số Phúc rất là may mắn.
” Thằng quỷ. Tao đi đến sớm 1 ngày làm mày mất ngủ hay sao ? ”
Minh đặt cặp xuống bàn, rồi bắt đầu lôi những thứ đồ ăn trong cặp ra.
” Mày… giờ này … mới ăn sáng hả ngốc ?” Cả Linh và Phúc đều đồng loạt thốt lên.
Trong mắt Linh và Phúc, thằng nhóc này leo được lên vị trí lớp trưởng không chỉ vì thành tích học tập mà còn vì sự gương mẫu của mình. Chẳng lẽ hôm qua sao chổi đập trúng đầu nó ?
” Không… Không phải. Hôm nay ba mẹ tao bắt đầu đi công tác xa, mà dì giúp việc lại nghỉ, vì vậy nên không có ai đun đồ ăn cho tao. Tao đành cặm cụi đi mua đồ ăn đem ra lớp.”
Minh vừa nói vừa cắn một miếng bánh, nhai đều đặn.
” Vậy anh của mày đâu ?” Phúc ngạc nhiên . Phúc đã từng đến nhà Minh ăn cơm. Và điều ngạc nhiên của nó là, tại sao không phải là mình mẹ nấu, mà còn có 1 anh chàng to cao lực lưỡng cũng đang xào nấu. Phải đến hết bữa cơm, Phúc mới biết rằng anh Minh rất giỏi nấu ăn, thường đun đồ ăn cho cả nhà Minh. Vì vậy khi mẹ đi công tác, anh ấy chính là cái máy làm đồ ăn tự động cho Minh…
” Hôm qua anh tao đi làm về rất muộn, hình như hơn nửa đêm mới về. Anh ấy ngủ lì đến lúc tao đi học. Nghe ổng bảo hôm nay ổng nghỉ. ”
“Ah ~~~”
Minh lại tiếp tục ăn bánh . Rồi khi vừa hút hộp sữa nhỏ, hai đứa bạn cùng bàn lại tiếp tục tán gẫu
” Ê Phúc, mày có biết thằng nhóc Huy lớp 10A3 cạnh lớp mình không ?” Linh cất giọng hỏi.
” Cái thằng nhóc trắng bóc như con gái ấy á ?”
Phúc vừa hỏi vừa nhón tay lấy 1 miếng khoai trong gói bim bim của Minh.
” Ê thằng quỷ. Không phải bim bim của mày đang ở trong ngăn bàn sao ? ”
Minh nói rồi xông vô cù léc Phúc…
Linh mặc kệ 2 tên này, nói tiếp
” LÀm gì đến thế. Nó nam tính đến thế cơ mà .”
” Ừ rồi, tao có ác cảm với những đứa da trắng hơn tao. Rồi, thì sao ? Nó bị đuổi khỏi trường hả ?” Phúc vừa nói vừa cù léc MInh
” Ê … ê … ê dừng lại… haha…. hahaaa… Tao sai rồi. Tao.. tao không thế.. nữa.”
Minh giơ cờ trắng đầu hàng, đẩy gói bim ra giữa MInh với Phúc, chăm chú nghe chuyện.
” Đuổi mày đi còn tốt hơn. Chiều hôm qua, nghe nói có 1 chị gái lớp 12 xuống gặp nó ở sân sau. Rồi, rồi chị ấy tỏ tình với nó”
” Woa, đáng ngưỡng mộ. Tỉ tỉ ấy thật đáng được mày đội lên đầu Linh ạ.”
Minh chen vô
” Phá đám không hà . Tao cốc cho 1 cái đó.” Linh vừa nói vừa đưa nắm đấm ra trước mặt Minh, rồi nói tiếp:
” Mày biết nó nói gì không Phúc ?”
” Nó đã có vợ, có con hả mày ? ”
” Tào lao. Nó bảo… nó không thích phụ nữ.”
“Vãi … Thế nó không thích ai à ?”
” Không, nó bảo nó là Gay .”
” Ohhhhh ~~~”
” Nhưng câu sau mới đặc sắc, mày muốn nghe không Minh ?”
” Sao hỏi tao ? Mày cứ nói toẹt đi .”
” Vậy hả ? Hihi . Nó nói nó thích mày đó Minh .”
Phụt ! Minh phun toàn bộ sữa đang uống ra ngoài cửa sổ
” Mày nó thật hả, Mày đùa t !”
Nhưng Linh không trả lời. Hai đứa Linh và Phúc mặt nghệt ra, nhìn Minh.
Minh giật mình, hỏi
” Sao tụi mày nhìn tao ghê vậy ? Đằng sau tao có ma….”
Minh giật mình. Đằng sau nó, thầy Chủ Nhiệm lớp nó đang đứng, tay áo dính đầy sữa, mắt chằm chằm nhìn Minh.
#Bí mật nhỏ
#Nhất thụ
#Đa công
#Nhảm
Chương 1:
Minh bước vào cổng trường với cái cặp vàng treo đầy tòng teng, nở nụ cười nhẹ với bác bảo vệ:
“Chào bác !”
“Minh đấy à ? Chào cháu nhé !”
Ai cũng mến Minh, không phải vì Minh dễ thương, mà do Minh luôn cười, cười rất đẹp. Mỗi khi Minh cười, ai cũng phải ngơ ngẩn, rồi tim đập thình thịch như chạy đua. Đúng vậy, điệu cười của Minh đáng giá ngàn vàng.
Nhưng… Minh hơi mập. Minh không thích mập, nhưng ông trời lại không muốn nụ cười đẹp nở trên môi người đẹp có vóc dáng gầy gò. Minh sinh ra không béo, nhưng không hiểu vì lí do nào, từ khi bước vào lớp 6, cơ thể Minh dần to lớn, rồi trở nên to lớn như ngày hôm nay…
Nhưng mập rất dễ thương nha. Mỗi khi Minh nói chuyện với lũ con gái, cứ khi đi về, tay Minh sẽ ôm rất nhiều kẹo…
—-
Minh hí hửng bước vào cửa lớp, nhưng bỗng bị khựng lại. Ở đằng cổng trường, có 1 chàng trai rất đẹp bước ra từ chiếc xe oto đen bóng. Không 1 ai lạ gì anh ta cả, ngay từ đầu năm, cả trường đã có 1 ấn tượng rất lớn về anh ta.
Anh ta, Tuấn Kiệt là hội trưởng hội học sinh trường, thành tích học tập xuất sắc, được các thầy cô nâng niu, nhưng mắc phải cái bệnh ” Lạnh lùng”.
Vì vậy nên, dù rất muốn kết bạn với anh ta, Minh cũng không dám. Minh sợ khi mình đứng trước anh ta, cảm giác tự hỏi tự trả lời sẽ ê chề như thế nào…
Nhưng, tại sao anh ta đã bước vào lớp rồi, Minh vẫn nhìn ? Vì Minh có 1 bí mật rất lớn…
Minh là GAY, và Minh yêu anh chàng đó ngay từ lần gặp đầu tiền tại buổi khai trường.
—-
” Ê nhóc ! Đứng đó làm gì dzậy ? Ngắm hoa rơi ak ? Lãng mạn nhỉ ”
Minh vui vẻ quay lại
” Mày nói xiên xỏ gì tao đó , Linh ”
Linh cười cười, đưa cho Minh 1 cái kẹo nhỏ, rồi kéo Minh vào lớp.
Linh là người bạn thân của Minh. Từ khi hai đứa mới lên cấp 2, đã thân với nhau như hình với bóng. Nhưng , Minh chưa 1 lần tiết lộ tính khí thức của mình cho Linh. Đơn giản vì nguyên nhân gia đình Linh tan nát cũng vì 1 người đàn ông khác đã xen vào cuộc hôn nhân đang bên bờ đổ nát của ba và mẹ Linh. Vì vậy mà Linh kì thị người đồng tính, như những kẻ thù không đội trời chung….
” Hôm nay đến sớm vậy Minh ? Mày có ăn nhầm cái gì không ?”
Đằng góc bàn của Minh là 1 anh chàng bằng tuổi Minh, tên là Phúc. Phúc có khuôn mặt khá điển trai ( theo bình chọn của Minh và Linh, Tuấn là khuôn mặt “Triệu đô” mà mọi tên đàn ông muốn có ), thành tích cũng xuất sắc, chỉ mắc chứng bệnh cuồng ” Đánh lộn”
Theo như bạn bè cùng lớp Phúc kể, từ nhỏ, thằng nhóc này rất hiền lành, không có j nổi bật. Nhưng không hiểu sao, từ khi bước lên cấp 2, nó bắt đầu biết đánh lộn. Rồi chẳng mấy chốc, nó đã trở thành người tham gia mọi vụ đánh lộn lớn nhỏ trong trường. Nó tiếp nhận vị trí ” Trùm” trong trường trong ánh mắt không nấy gì làm vui vẻ của thầy cô.
Nhưng, Phúc luôn tránh được những lần gặp của thầy cô. Có thể nói số Phúc rất là may mắn.
” Thằng quỷ. Tao đi đến sớm 1 ngày làm mày mất ngủ hay sao ? ”
Minh đặt cặp xuống bàn, rồi bắt đầu lôi những thứ đồ ăn trong cặp ra.
” Mày… giờ này … mới ăn sáng hả ngốc ?” Cả Linh và Phúc đều đồng loạt thốt lên.
Trong mắt Linh và Phúc, thằng nhóc này leo được lên vị trí lớp trưởng không chỉ vì thành tích học tập mà còn vì sự gương mẫu của mình. Chẳng lẽ hôm qua sao chổi đập trúng đầu nó ?
” Không… Không phải. Hôm nay ba mẹ tao bắt đầu đi công tác xa, mà dì giúp việc lại nghỉ, vì vậy nên không có ai đun đồ ăn cho tao. Tao đành cặm cụi đi mua đồ ăn đem ra lớp.”
Minh vừa nói vừa cắn một miếng bánh, nhai đều đặn.
” Vậy anh của mày đâu ?” Phúc ngạc nhiên . Phúc đã từng đến nhà Minh ăn cơm. Và điều ngạc nhiên của nó là, tại sao không phải là mình mẹ nấu, mà còn có 1 anh chàng to cao lực lưỡng cũng đang xào nấu. Phải đến hết bữa cơm, Phúc mới biết rằng anh Minh rất giỏi nấu ăn, thường đun đồ ăn cho cả nhà Minh. Vì vậy khi mẹ đi công tác, anh ấy chính là cái máy làm đồ ăn tự động cho Minh…
” Hôm qua anh tao đi làm về rất muộn, hình như hơn nửa đêm mới về. Anh ấy ngủ lì đến lúc tao đi học. Nghe ổng bảo hôm nay ổng nghỉ. ”
“Ah ~~~”
Minh lại tiếp tục ăn bánh . Rồi khi vừa hút hộp sữa nhỏ, hai đứa bạn cùng bàn lại tiếp tục tán gẫu
” Ê Phúc, mày có biết thằng nhóc Huy lớp 10A3 cạnh lớp mình không ?” Linh cất giọng hỏi.
” Cái thằng nhóc trắng bóc như con gái ấy á ?”
Phúc vừa hỏi vừa nhón tay lấy 1 miếng khoai trong gói bim bim của Minh.
” Ê thằng quỷ. Không phải bim bim của mày đang ở trong ngăn bàn sao ? ”
Minh nói rồi xông vô cù léc Phúc…
Linh mặc kệ 2 tên này, nói tiếp
” LÀm gì đến thế. Nó nam tính đến thế cơ mà .”
” Ừ rồi, tao có ác cảm với những đứa da trắng hơn tao. Rồi, thì sao ? Nó bị đuổi khỏi trường hả ?” Phúc vừa nói vừa cù léc MInh
” Ê … ê … ê dừng lại… haha…. hahaaa… Tao sai rồi. Tao.. tao không thế.. nữa.”
Minh giơ cờ trắng đầu hàng, đẩy gói bim ra giữa MInh với Phúc, chăm chú nghe chuyện.
” Đuổi mày đi còn tốt hơn. Chiều hôm qua, nghe nói có 1 chị gái lớp 12 xuống gặp nó ở sân sau. Rồi, rồi chị ấy tỏ tình với nó”
” Woa, đáng ngưỡng mộ. Tỉ tỉ ấy thật đáng được mày đội lên đầu Linh ạ.”
Minh chen vô
” Phá đám không hà . Tao cốc cho 1 cái đó.” Linh vừa nói vừa đưa nắm đấm ra trước mặt Minh, rồi nói tiếp:
” Mày biết nó nói gì không Phúc ?”
” Nó đã có vợ, có con hả mày ? ”
” Tào lao. Nó bảo… nó không thích phụ nữ.”
“Vãi … Thế nó không thích ai à ?”
” Không, nó bảo nó là Gay .”
” Ohhhhh ~~~”
” Nhưng câu sau mới đặc sắc, mày muốn nghe không Minh ?”
” Sao hỏi tao ? Mày cứ nói toẹt đi .”
” Vậy hả ? Hihi . Nó nói nó thích mày đó Minh .”
Phụt ! Minh phun toàn bộ sữa đang uống ra ngoài cửa sổ
” Mày nó thật hả, Mày đùa t !”
Nhưng Linh không trả lời. Hai đứa Linh và Phúc mặt nghệt ra, nhìn Minh.
Minh giật mình, hỏi
” Sao tụi mày nhìn tao ghê vậy ? Đằng sau tao có ma….”
Minh giật mình. Đằng sau nó, thầy Chủ Nhiệm lớp nó đang đứng, tay áo dính đầy sữa, mắt chằm chằm nhìn Minh.