Truyện Anh à ,em biết là anh mà

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Chương 2:Buổi học đầu tiên

Sáng sớm,tôi còn đang mơ màng trong giấc ngủ.Vậy mà:”Reng…Reng…!”-Cái đồng hồ.

Ngước nhìn đã sáu giờ rồi.Hôm nay là buổi học đầu tiên,mẹ bảo không được đến muộn.

-Phong ơi!Dậy con!-Tiếng mẹ từ dưới vọng lên lầu.

-Dạ!-Tôi nhăn mặt,dụi mắt.

-7h rồi dậy đi!

-Mới 6h mà mẹ!

-Mới 6h à?Dậy!

-Vâââng…!

-Hòa đợi con dưới này này,Nhanh xuống đánh răng,rửa mặt rồi ăn sáng!

Vục khỏi chăn,nhìn ra ngoài cửa sổ,trời mùa hạ nắng sớm dìu dịu.Yêu quá mất!Tôi vươn vai ngáp dài.Rồi để ý có một tờ giấy nhỏ dán trên tủ.Tôi tiến lại,nheo mắt:”Buổi học đầu tiên vui nhé?”

Tôi gãi gãi đầu,vẫn chưa tỉnh ngủ,chẹp chẹp miệng.Rồi như nhớ ra cái gì,tôi lao vù xuống tầng.Mẹ đang nấu bữa sáng,Hòa đang ngồi đấy uống sữa.(Hòa là bạn thân duy nhất mà tôi có dưới Việt Trì.Tôi biết nó bởi bố nó là bạn thân của bố tôi).

-Mẹ viết tờ giấy này ạ?

-Giấy nào?-Mẹ vọng từ trong bếp

-“Buổi học đầu tiên vui nhé!”

-Mẹ không biết,mẹ chưa vào phòng con!

-Thế của ai?Của cậu hả Hòa?

Nó phồng mồm,bĩu môi,trả lời mặt tỉnh bơ:

-Không!

Rồi nó nhìn tôi,cười nhẹ một tiếng,nó vẫy lại:

-Ê!Lại đây tớ bảo!

-Sao?

-Thì cứ lại đây!

Tôi kéo ghế ra,ngồi phộc xuống,sát tai

-Cậu biết nhà này trước kia của ai không?

-Tớ nghe nói,hình như… của anh nào tên Thành á!

-Chuẩn luôn!

-Cơ mà cậu biết anh đấy à?

-Ừ.Tất nhiên!Đã đẹp trai còn học giỏi,nhà lại giàu,tính tốt,ga lăng nữa!

Thế là đôi mắt mênh mông của nó bỗng xôn xao hẳn lên.Hai tay nó bắt đầu chắp lại như đang cầu nguyện-Bắt đầu mơ mộng rồi đấy Hòa ơi!

Thế nhưng,nghĩ đến đấy,mặt nó tối sầm lại,mấp máy môi:

-Nhưng…Nhưng… mà!

-Sao?-Tôi lay tay nó.

-Anh mất rồi,hai tuần nay!

-Tai nạn à?

-Ừ-nghĩ đến đấy,giọng nó run run,khóe mắt như sắp ứa nước.

-Bị bạn gái đẩy!

-Hả?Gì cơ?

-Bị bạn gái đẩy,đẩy ra ngoài đường!

Nó nói thế,tôi cũng chẳng dám hỏi thêm nữa.

-Thế tờ giấy cậu bảo đâu,đưa đây xem nào!

-Đây!-Tôi liền đưa Hòa ngay.

-Nhìn giống chữ anh Thành,mà mình vừa nói ấy!

-Chữ anh Thành?

-Ừ!Giống!Ở nhà tớ có một cái thiệp anh tặng.Lúc nào mình vào so chữ.Ơ…Có khi là…ma đấy!Eo!

-Ừ,khéo có thật!Dạo gần đây tớ cứ có cảm giác như lúc nào cũng có người đứng đằng sau mình ý!

-Hai đứa đang nói chuyện gì đấy?-Mẹ đi từ trong bếp,tay bưng một rổ bánh quy và hai cốc sữa cam nữa.

-Cô ơi,Hình như nhà có ma.Bạn Phong bảo thế!

-Vớ vẩn!

-Thật mẹ ạ! Con thấy thế!

Mẹ cười phì một phát-Thôi ăn đi còn đi học,kẻo muộn!

-Vâng!À,con đi thay quần áo đã!Với cả con chưa gập chăn màn

-Nhanh!Tớ chờ!

Nhưng khi tôi lên,mọi thứ đã đâu vào đấy.Chăn màn gập xong cả rồi.Quần áo để tôi mặc hôm nay ai đã lấy ra,đúng bộ tôi cần.

Tôi dõi nhìn phòng mình một lượt,rồi khi định đến mở cửa sổ,tôi cảm thấy có một bàn tay ôm chọn lấy eo mình,,cằm ai đó đặt lên vai mình và cả hơi thở ấm nồng,dễ chịu như hôm qua.

Quay ngoắt lại,không ai cả.

Hoảng hồn,Tôi cầm cặp sách chạy xuống nhả,thở hổn hển.

-Mẹ ơi!Con đi học đấy!

-Cháu chào cô!

Trên đường đến trường (Chúng tôi đi bằng bò điên).Hòa chỉ vào một căn nhà cạnh chỗ tôi ở không xa.

-Nhà to thế?Như biệt thự á?

-Ừ,to đúng không?Nhà anh Thành đấy!

-Nhà…Nhà ai?-Tôi há há miệng,tỏ vẻ ngạc nhiên.

-Nhà anh Thành!

-Sao không ở đấy mà dọn ra ngoài làm gì?

-Anh muốn ở riêng!

Tôi vỗ vai nó-Hòa này!-Ơi!

-Hình như…Hình như…!

-Sao?

-Vừa nãy…Vừa nãy…

-Kể!

-Có ai ôm tớ hay sao á?Lúc nãy tớ lên tầng lấy sách vở á!Nhưng lúc tớ quay lại thì không thấy ai cả!

-Thôi,vớ vẩn!Mẹ cậu bảo làm gì có ma.Chắc tại mệt quá với cả chuyện nhà cậu nữa.Sinh ra ảo giác rồi!

-Nhưng…Nhưng…Ừ!-Tôi lau mồ hôi.

Hôm nay là buổi học đầu tiên của tôi tại mảnh đất này,tại ngôi trường này.Bao điều mới lạ,bao bạn bè mới!

Mới đầu,tôi đứng ngoài cửa.Định bước vào lớp,rồi lại định bước ra.Lòng lo lo!

-Nào can đảm lên,vào đi em!-Nghe tiếng từ đằng sau lưng,quay lại không thấy ai.Quay lên,cô giáo đang đứng ở đó.Nhanh như cắt,cô chạy ra,nắm lấy tau tôi,lôi vào.

Cả lớp đã đông đủ từ lúc nào,còn mỗi tôi.

-Các em,hôm nay chúng ta có một học sinh mới!Phong em tự giới thiệu đi!

-Dạ!-Tôi khẽ lên tiếng,y như học sinh lớp 1

-Ờm…Ờm…Xin chào!Tớ là Phong,mới chuyển lên từ Bãi Bằng,mong sẽ là bạn của các cậu!

Rồi cả lũ cười “ồ” lên một tiếng.Tôi còn nghe rõ cả tiếng xì xào:

-Giống thằng Hòa!Vai luôn!

-Thôi đê…!-Hòa nhăn mặt nhìn sang.

Bỗng cô đập đập thước kẻ:

-Thôi các em!Trật tự!Đây là bạn mới,các em phải giúp đỡ bạn nhé!

-Vâng ạ!

Thế là chẳng hiểu sao,cả đống con gái kéo tôi xuống chỗ chúng nó,hỏi đủ thứ trên trời dưới bể,

“Ê”-Một đứa đang nghịch cặp tôi,tỏ vẻ ngạc nhiên

-Cậu biết anh này à?

-Anh nào cơ?

-Anh Thành!

-Không!Tớ vừa mới dọn lên đây,ở đúng nhà anh thì mới biết!

-Ò!-Rồi nó lôi từ trong cặp tôi ra một tập ảnh.

-Thế đây là cái gì?Toàn ảnh anh Thành chốc đâu?

-Đâu…?Đâu…?-Cả bọn nhao nhao.

-Ơ,tớ có để đó đâu,tớ làm gì biết,tớ làm gì có ảnh của anh đâu.Sao…lại?

-Cho tớ một cái nhá?

-Tớ nữa!

-Tớ nữa!

Một lũ,mỗi đứa lấy một cái.

-Thế ai đúc vào nhể?-một con hỏi-Không phải cậu thì là ai?

-Tớ không biết.Nhưng tớ chưa nhìn thấy mấy cái này bao giờ.Hòa bảo cậu ở nhà cũ của anh Thành?

-Ừ!

-Èo!Ghê lắm!Lớ đâu có ma thì sao?Khéo ma đúc rồi!

-Biết làm sao được!-Tôi buồn so.
 

Bài tương tự