A
Li như chết đứng, Trình Hy thật sự là quá đẹp rồi! Cậu mặc trên người một bộ đồ không thể giản dị hơn, áo sơ mi trắng hở một hai nút, hai tay áo dài quá cánh tay che hết cả bàn tay của cậu, quần vải mềm ôm sát chân, không dài tới mắt cá chân, trên cổ là vòng choker tatoo cùng màu với áo cực kì đơn giản, giày Tây đen bóng loán có dây giày màu đỏ rất chi là đẹp, không quá yếu ớt cũng không đến mức quá nam tính, môi đỏ da trắng, tóc được cắt tỉa gọn gàng mái trước tỉa ra bên mắt trái, mắt phải thì bị tóc phủ một nửa, sao thật thuần khiết
– Một thiên thần sa ngã nhưng vẫn hết sức trong sáng…
Hàn nhìn Li đờ người thì không khỏi lo lắng, bước tời lay nhẹ Li cho cô nàng tỉnh dậy khỏi sự mơ hồ
– Li thế nào? Xấu lắm sao?
– Cậu dẹp ngay cái từ xấu khỏi cơ thể đi! Đẹp chi mà đẹp lắm thế không biết? Cậu thật sự rất Đẹp
Cười tỏa nắng với cậu cô quay vào trong thay đò của mình, Hàn đứng nhìn cô vào hẳn một lát rồi bước đến gương xem thử
– Ôi chời chời! Ai đây? Thật là mình sao?
Hy cười cong mắt khi nhìn mình trong gương, cậu còn chẳng ngờ mình lại xuất chúng vậy ak (mình đẹp mà mình không biết thì chỉ có Trình Hy đây thôi) Li cũng đã chuẩn bị xong, cô nhìn cũng rất xinh xắn, bộ đầm trắng tinh tươm với vài đường ren đơn giản nơi chân váy, tóc thắt nhẹ cùng giày cao gót hồng rất thanh nhã mà dễ thương, hai người nhìn nhau cười, nụ cười đẹp tuyệt vời (tình bạn của hai người này đẹp khỏi nói)
– Đi nào!
Cậu đưa tay lên để Li khoác, suốt dọc đường đến nơi dự lễ cậu và Li liên tục nói cười vui vẻ, điều này khiến chị bảo vệ đang lái xe cũng cảm thấy thoải mái cười thầm. (Cười mãi không ngớt)
Cuối cùng cũng đến nơi, ở đây là một toà nhà rất lớn nằm trong trung tâm thành phố cao hơn 20 tầng nơi tổ chức lễ là tầng 19, một kháng phòng rộng cỡ cái sân vận động lớn chứ chẳng chơi, nhiều dãy bàn trải khăn trắng đầy những món ăn, thức uống thượng hạng, kính trong suốt nhìn ra có thể thấy cả thành phố Thượng Hải hiện đại và nhộn nhịp, người dự lễ rất đông toàn bộ là người có máu mặt, không giám đốc, công tử, tiểu thư thì cũng là Idol nổi tiếng cả nước hay quốc tế hết sức phô trương và sang trọng. Li kéo cậu đến chỗ cha cô đang đứng
– cha mẹ đây là bạn Thân con Hạ Trình Hy
– Ôi trời AHy phải không con bé kể về cháu mãi! Là con trai nhưng quả thật là cháu rất xinh đẹp nha
– Cháu cảm ơn ạ! *có chút ngại*
Lúc này mọi người mới bắt đầu chú ý đến cậu, không nói bừa chứ vợ chồng thị trưởng rất khó tính, khen một người thì rất khó xảy ra, chỉ người xuất chúng lắm mới được khen mà cậu lại được ngay lần đầu gặp mặt điều đó làm ai nấy đều chú ý. Những lời trầm trồ bắt đầu van lên, nào là những ánh mắt ngưỡng mộ có, mê mẩn có, đó kị cũng có nốt, Hy bắt đầu căng thẳng Li vội vàng dẫn bạn đến một bàn ít người tránh bớt sự chú ý, đưa cậu một ly nước quả
– Cậu ngồi đây đừng đi đâu! Đợi mình đi tiếp khách một lát sẽ quay lại ngay
– Cậu đi đi dừng lo cho mình
– Biết rồi! Đừng có nghe lời dụ dỗ máy thằng cha dê xòm
– Cậu mà có chuyện gì Li này sẽ… *lấy khăn tay chấm chấm nước mắt* (diễn sâu vỡi)
– Thôi thôi đi dùm cái
Li cuối cùng cũng chịu đi, cậu ngồi nhấm nháp li nước quả thì một anh bồi bàn đến gần đưa một khay rượu đến trước mặt cậu cúi xuống tươi cười niềm nở
– Cậu có muốn dùng rượu vang không?
– Vâng cảm ơn anh
Lấy xuống một li, rượu màu vàng nhạt trong li thủy tinh trong suốt nhẹ hốp một ngụm nhỏ. Ngon đấy chứ! Thế là chơi luôn hết li, mọi thứ dần mờ ảo, khuôn mặt xinh đẹp có phần mơ màng cậu loạng choạng đứng dậy bước vào nhà vệ sinh rửa mặt, một tên công tử sa hoa bước qua.
– Wao một thiên thần
Anh bước đến chạm vào mặt cậu, mân mê làn da trắng hồng
– Tiểu thiên thần có muốn cùng chơi với anh không?
– làm…gì?
Cậu nhận ra sự kì lạ liền đẩy anh ta ra, mặt vẫn không khỏi mơ màng, anh ta nhìn cậu cười đểu rồi bước đến dự định hôn cậu thì
BÙM
Một phát súng xuyên qua đầu làm anh ta ngã xuống chết tại chỗ, Trình Hy không nhận ra việc vừa rồi yếu ớt bước ngang qua anh, Tống Thần cười nhẹ kéo cậu lại ôm vào lòng, quay qua Trạch Nam đứng gần đó
– Xử lí cái xác (xử lí cái này luôn là một bí ẩn không hồi đáp)
Nói xong anh quay sang hôn lên tráng cậu, nhấc lên để dầu cậu tựa vào vai anh (ừm nói sao nhỉ? Tống Thần yêu Trình Hy từ lần đầu gặp mặt, là cái tình yêu sét đánh trong huyền thoại ấy! Mà nói luôn cậu bị người ta đánh xuân dược vào li rượu)
– Tiểu ngộc nghếch thế nào lại nhẹ như vậy?
( Hạ Trình Hy 18t nặng 48 kg cao 1m67 ăn ít ngủ nhiều muốn tăng kí cũng khó ak)
Anh ôm chặt cậu hơn sãi chân bước đi, trước sự trầm trồ của bao vị khách trong buổi lễ anh bước đi không chút suy nghĩ, Li nhìn thấy cậu thì chạy ào tới nhưng lại bị người của anh chặng lại không thể đến gần
– Anh ấy là ai? Đẹp trai quá!
Trong lúc này cậu mơ màng nằm trong lòng anh cảm thấy cơ thể nóng dần lên, bắt đầu ngọ nguậy
– khó chịu…nóng quá!
– Ngoan nằm yên chịu khó một chút
Vuốt tóc đặt lên chóp mũi cậu một nụ hôn ôn nhu đến đáng sợ,Tống Thần tài giỏi, Thông minh, lãnh khốc, tàn nhẫn, giết người không cảm xúc…lại hoàn toàn thay đổi khi bên cạnh cậu trai nhỏ kia! (Đó được gọi là sức mạnh của tình yêu đấy)
– Một thiên thần sa ngã nhưng vẫn hết sức trong sáng…
Hàn nhìn Li đờ người thì không khỏi lo lắng, bước tời lay nhẹ Li cho cô nàng tỉnh dậy khỏi sự mơ hồ
– Li thế nào? Xấu lắm sao?
– Cậu dẹp ngay cái từ xấu khỏi cơ thể đi! Đẹp chi mà đẹp lắm thế không biết? Cậu thật sự rất Đẹp
Cười tỏa nắng với cậu cô quay vào trong thay đò của mình, Hàn đứng nhìn cô vào hẳn một lát rồi bước đến gương xem thử
– Ôi chời chời! Ai đây? Thật là mình sao?
Hy cười cong mắt khi nhìn mình trong gương, cậu còn chẳng ngờ mình lại xuất chúng vậy ak (mình đẹp mà mình không biết thì chỉ có Trình Hy đây thôi) Li cũng đã chuẩn bị xong, cô nhìn cũng rất xinh xắn, bộ đầm trắng tinh tươm với vài đường ren đơn giản nơi chân váy, tóc thắt nhẹ cùng giày cao gót hồng rất thanh nhã mà dễ thương, hai người nhìn nhau cười, nụ cười đẹp tuyệt vời (tình bạn của hai người này đẹp khỏi nói)
– Đi nào!
Cậu đưa tay lên để Li khoác, suốt dọc đường đến nơi dự lễ cậu và Li liên tục nói cười vui vẻ, điều này khiến chị bảo vệ đang lái xe cũng cảm thấy thoải mái cười thầm. (Cười mãi không ngớt)
Cuối cùng cũng đến nơi, ở đây là một toà nhà rất lớn nằm trong trung tâm thành phố cao hơn 20 tầng nơi tổ chức lễ là tầng 19, một kháng phòng rộng cỡ cái sân vận động lớn chứ chẳng chơi, nhiều dãy bàn trải khăn trắng đầy những món ăn, thức uống thượng hạng, kính trong suốt nhìn ra có thể thấy cả thành phố Thượng Hải hiện đại và nhộn nhịp, người dự lễ rất đông toàn bộ là người có máu mặt, không giám đốc, công tử, tiểu thư thì cũng là Idol nổi tiếng cả nước hay quốc tế hết sức phô trương và sang trọng. Li kéo cậu đến chỗ cha cô đang đứng
– cha mẹ đây là bạn Thân con Hạ Trình Hy
– Ôi trời AHy phải không con bé kể về cháu mãi! Là con trai nhưng quả thật là cháu rất xinh đẹp nha
– Cháu cảm ơn ạ! *có chút ngại*
Lúc này mọi người mới bắt đầu chú ý đến cậu, không nói bừa chứ vợ chồng thị trưởng rất khó tính, khen một người thì rất khó xảy ra, chỉ người xuất chúng lắm mới được khen mà cậu lại được ngay lần đầu gặp mặt điều đó làm ai nấy đều chú ý. Những lời trầm trồ bắt đầu van lên, nào là những ánh mắt ngưỡng mộ có, mê mẩn có, đó kị cũng có nốt, Hy bắt đầu căng thẳng Li vội vàng dẫn bạn đến một bàn ít người tránh bớt sự chú ý, đưa cậu một ly nước quả
– Cậu ngồi đây đừng đi đâu! Đợi mình đi tiếp khách một lát sẽ quay lại ngay
– Cậu đi đi dừng lo cho mình
– Biết rồi! Đừng có nghe lời dụ dỗ máy thằng cha dê xòm
– Cậu mà có chuyện gì Li này sẽ… *lấy khăn tay chấm chấm nước mắt* (diễn sâu vỡi)
– Thôi thôi đi dùm cái
Li cuối cùng cũng chịu đi, cậu ngồi nhấm nháp li nước quả thì một anh bồi bàn đến gần đưa một khay rượu đến trước mặt cậu cúi xuống tươi cười niềm nở
– Cậu có muốn dùng rượu vang không?
– Vâng cảm ơn anh
Lấy xuống một li, rượu màu vàng nhạt trong li thủy tinh trong suốt nhẹ hốp một ngụm nhỏ. Ngon đấy chứ! Thế là chơi luôn hết li, mọi thứ dần mờ ảo, khuôn mặt xinh đẹp có phần mơ màng cậu loạng choạng đứng dậy bước vào nhà vệ sinh rửa mặt, một tên công tử sa hoa bước qua.
– Wao một thiên thần
Anh bước đến chạm vào mặt cậu, mân mê làn da trắng hồng
– Tiểu thiên thần có muốn cùng chơi với anh không?
– làm…gì?
Cậu nhận ra sự kì lạ liền đẩy anh ta ra, mặt vẫn không khỏi mơ màng, anh ta nhìn cậu cười đểu rồi bước đến dự định hôn cậu thì
BÙM
Một phát súng xuyên qua đầu làm anh ta ngã xuống chết tại chỗ, Trình Hy không nhận ra việc vừa rồi yếu ớt bước ngang qua anh, Tống Thần cười nhẹ kéo cậu lại ôm vào lòng, quay qua Trạch Nam đứng gần đó
– Xử lí cái xác (xử lí cái này luôn là một bí ẩn không hồi đáp)
Nói xong anh quay sang hôn lên tráng cậu, nhấc lên để dầu cậu tựa vào vai anh (ừm nói sao nhỉ? Tống Thần yêu Trình Hy từ lần đầu gặp mặt, là cái tình yêu sét đánh trong huyền thoại ấy! Mà nói luôn cậu bị người ta đánh xuân dược vào li rượu)
– Tiểu ngộc nghếch thế nào lại nhẹ như vậy?
( Hạ Trình Hy 18t nặng 48 kg cao 1m67 ăn ít ngủ nhiều muốn tăng kí cũng khó ak)
Anh ôm chặt cậu hơn sãi chân bước đi, trước sự trầm trồ của bao vị khách trong buổi lễ anh bước đi không chút suy nghĩ, Li nhìn thấy cậu thì chạy ào tới nhưng lại bị người của anh chặng lại không thể đến gần
– Anh ấy là ai? Đẹp trai quá!
Trong lúc này cậu mơ màng nằm trong lòng anh cảm thấy cơ thể nóng dần lên, bắt đầu ngọ nguậy
– khó chịu…nóng quá!
– Ngoan nằm yên chịu khó một chút
Vuốt tóc đặt lên chóp mũi cậu một nụ hôn ôn nhu đến đáng sợ,Tống Thần tài giỏi, Thông minh, lãnh khốc, tàn nhẫn, giết người không cảm xúc…lại hoàn toàn thay đổi khi bên cạnh cậu trai nhỏ kia! (Đó được gọi là sức mạnh của tình yêu đấy)