Truyện Ví Dụ Em Nói Yêu Anh (Phần 2) – Mùa Hoa Anh Đào Nở Rộ Tác Giả: Tuyethaiduong97

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
callboy sai gon top bot
callboy sai gon top bot
trai bao
trai bao
trai bao sai gon
trai bao
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Tháng tư, mùa hoa anh đào nở rực rỡ.

Sắc màu hoa anh đào nở rộ trước mắt, khung cảnh lãng mạn bên những chiếc ghế gỗ, người kéo người tới ngắm mùa hoa rực rỡ.

Phía đối diện cảnh sắc đẹp đẽ ấy là con sông cách ngang một cây cầu nhỏ, có một người làm dịch vụ giao sữa nán chiếc lại ngắm tháng 4 gói gọn trong đôi mắt phản phất buồn, khung cảnh nhiều hứa hẹn, trái tim tự nhiên dưng dưng buồn.

Số phận của hoa anh đào không được trải màu hồng như lớp áo nó đang mang,chịu đựng bao gió sương, nó chỉ có thể một lần một năm rực rỡ trong thoáng chốc,

Rồi sau đó, sẽ chẳng còn ai bên nó, buồn thật, vì lăm năm qua cậu luôn chỉ đợi hết mùa hoa anh đào, ngồi cạnh nghe những tiếng than thở, uỷ mị.

Thở phào một hơi cậu đạp chiếc xe đạp cùng tiếng còi quen thuộc đi qua từng con hẻm ngõ ngách giao những chai sữa thơm ngon bổ dưỡng, tiếng còi kêu bim bíp báo rằng cậu đã đến,

“Hôm nay có tin gì mới không?”

Một ông lão có ba phần minh mẫn bảy phần lẩm cẩm đi ra hỏi xem tờ báo buổi sáng có tin tức gì hay ho,

Biết ông lão hay nhầm mình với người giao báo,cậu ghé vào tai ông lão nói lớn,

“Ông ơi, con giao sữa đây, sữa hôm nay ông phải uống hết đấy

Còn tin tức mới thì hình như bà hàng xóm nhà ông hôm nay không gọi sữa.”

Ông lão cười móm mém gật gật,

“Bà đấy sáng nắng chiều mưa tối ẩm ương, để ta qua hỏi thăm xem, chắc lại ốm đau ở đâu rồi. ”

Cậu đặt một chai sữa nữa vào hộp giấy cho ông lão,

“Ông mang chai sữa này cho bà nhé, nói là con tặng bà, bà nhớ gọi sữa đều đều không con thất nghiệp mất.”

Vẫy tay chào ông lão, chiếc xe đạp một đường dài đến trung tâm thành phố, nơi ít khi anh cậu cho phép đến đó, một nơi nhộn nhịp có nhiều náo nhiệt có thừa.

Bí mật tới đây, đến toà soạn báo lớn nhất thành phố này, cứ mỗi lần đặt chân đến đây cậu đều phấn khích lạ thường,

Mang những chai sữa cuối cùng của ngày hôm nay vào trong toà nhà lớn, ngồi đợi mắt chờ một biên tập viên đi xuống, cậu đứng dậy giơ cao tay vẫy vẫy,

Vị biên tập viên đó mặt cau có vẫy cậu lại, nhận sữa và trả tiền nhanh rồi kêu cậu về chỉ có vậy, lời nói không thể đơn giản thế được,

“Từ hôm sau không cần mang sữa đến nữa, những người ở đây không hảo ngọt.”

Cậu nhận tiền không hài lòng kết quả này, nhanh tay bám giũ cánh tay vị biên tập viên tấm lòng trời biển,

“Có sữa không đường mà anh, một lần thôi…chỉ một lần cho em lên đó thăm quan.

Tiền sữa 1 tuần…không…không…một tháng miễn phí, đi mà.”
 

Bài tương tự