Truyện [ Truyện Gay 18+] Pháp Sư Bạch Yêu Yêu

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
callboy sai gon top bot
callboy sai gon top bot
trai bao
trai bao
trai bao sai gon
trai bao
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
CHƯƠNG 4: MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ​


*Ba Ba Ba*

– A…! Sâu quá…! Em chịu không nổi… a… ưm… từ từ thôi anh…!

– Câm miệng…! Siết cái lồn lại cho ta…!

*Ba Ba Ba*

– A…! Em xin anh… huhu… rách lồn em mất…!

– Đụ mẹ…! Có rách cũng phải dâng ra cho ta đụ…! Siết cái lồn chặt vào… đúng… a… a… sướng quá… đã cặc quá… ưm…!

Bên trong căn nhà gỗ tối om, dương vật thô to dữ tợn của người đàn ông không ngừng đâm phành phạch vào lỗ đít nhỏ, mép thịt ngay miệng lỗ đít bị ma sát đến sưng lên, cái lỗ đỏ hỏn bị nong ra, mỗi khi dương vật đâm vào, nước lồn trong đó lại văng tung tóe, chảy xuống giường lênh láng.

Người đàn ông dùng hai bàn tay bấu chặt vào mông thịt trước mặt, banh ra hết cỡ, hai cái mông của gã siết lại, trứng dái thâm đen căng lên, gã dồn sức đâm mạnh mấy nhát cuối cùng vào trong lỗ đít.

*Ba Ba Ba Ba Ba*

– A…!!!!! Không…!!! Dập lồn em rồi…!!!

– A…!!!!! Đĩ cái… bữa nay ta dập cho lòi lồn luôn…!!!

– Không…!!!!!!!

– Không…!

Bạch Vân kêu lên một tiếng, giật mình tỉnh dậy. Hơi thở của bé có chút rối loạn, ánh mắt mơ màng, phải mất một lúc lâu sau bé mới hoàn toàn tỉnh mộng.

Đúng vậy, đây chỉ là một giấc mộng mà thôi. Bé hiện tại đã lên Dược Sơn, làm sao lại có thể ở trong căn nhà gỗ, làm tình cùng với người đàn ông kia được?

Nhưng mà cảm giác trong mộng của quá là chân thực đi. Bạch Vân xốc chăn lên, ảo não phát hiện cái quần của mình lại ướt nhẹp. Bé nhanh chóng bước xuống giường cởi quần, phát hiện đáy quần đã bị dơ, không khỏi bực mình tuột sạch quần ra, quăng bừa dưới đất.

Bạch Vân mở tủ lấy một cái quần khác để thay, sau đó mở cửa phòng ra ngoài, định đi đến phòng bếp rót chút nước uống cho thanh tỉnh.

Tính ra thì Bạch Vân đến nơi đây cũng đã hơn một tuần rồi.

Hôm nọ sau khi chia tay Bạch Hán Võ xong, Tiểu Hắc dẫn Bạch Vân vào trong đạo quán, sắp xếp chỗ ở nghỉ ngơi liền rời đi.

Đến buổi chiều cùng ngày thì Lưu đạo trưởng trở về, Tiểu Hắc gọi Bạch Vân ra cùng ăn bữa tối. Đêm đó, mọi người chính thức làm quen với nhau.

Trong cảm nhận của Bạch Vân, Tiểu Hắc là một vị ca ca rất đáng yêu. Mọi việc lớn nhỏ trong đạo quán đều do một mình Tiểu Hắc làm hết, Bạch Vân không phải động tay vào một việc gì. Thậm chí quần áo dơ của bé cũng là do Tiểu Hắc giặt, giường của bé cũng là do Tiểu Hắc chăm, thậm chí nếu bé đồng ý, nói không chừng chuyện tắm rửa Tiểu Hắc cũng sẽ xung phong làm giúp.

Còn vị Lưu đạo trưởng kia cũng rất là thương Bạch Vân. Bình thường lúc rảnh rỗi người sẽ dành thời gian nói chuyện tâm sự cùng bé, dẫn bé đi dạo khắp nơi, kể cho bé nghe những câu chuyện thần thoại thú vị của Đạo gia, làm cho bé ngày càng hứng thú hơn với việc học thuật pháp. Lưu đạo trưởng gần như đã trở thành người thân của bé, không có việc gì mà không thể tâm sự cùng ông.

Hai người bọn họ đối xử rất tốt với Bạch Vân. Dần dần đã làm cho bé quên đi nỗi nhớ nhà.

Bạch Vân đối với cuộc sống ở nơi này cũng thực hài lòng. Chỉ có một vấn đề duy nhất, có lẽ là do không quen với nơi ở mới, cho nên Bạch Vân thường rất hay mộng mị.

Trong giấc mộng, lúc nào Bạch Vân cũng thấy bản thân đang ở trong căn nhà gỗ, cả người trần như nhộng bị người ta đè ra hiếp dâm. Đau cũng được, sướng cũng được, tóm lại dù cho Bạch Vân hưởng thụ hay phản kháng đều không tránh khỏi việc bị đâm chọc vào lỗ đít. Làm hại bé mỗi khi thức dậy đều ướt quần, còn phải lén giấu Tiểu Hắc ca ca tự tay giặt sạch.

Bạch Vân nghĩ, có lẽ nguyên nhân là do mình vẫn không thể quên được khoảng thời gian chung sống với Kiều thúc thúc khi xưa. Bé cũng tự hỏi, bây giờ bản thân mình đã ăn mãi thành nghiện, ngày tháng tiếp theo nếu không có ai để giao hoan, thì biết làm sao mà sống.

Bạch Vân mang tâm tình bực bội đi ra ngoài. Chủ yếu là muốn làm gì đó để bình ổn cảm xúc của mình lại. Lúc đi ngang qua phòng của Lưu đạo trưởng, thấy cửa phòng hé mở, bên trong vẫn còn sáng đèn, thầm nghĩ sao giờ này sư phụ vẫn chưa đi ngủ, liền nhẹ nhàng bước qua xem sao.

Bạch Vân tò mò bước lại gần hơn, định bụng nhìn trộm sư phụ một phen, ai ngờ lại bị người phát hiện.

– Ai đó?

Bạch Vân hơi giật mình, vội đưa tay đẩy cửa đi vào.

– Là con ạ…!

– Sao giờ này còn chưa ngủ? – Lưu đạo trưởng có chút ngạc nhiên, ngoắc tay gọi Bạch Vân – Lại đây…!

Bạch Vân ngoan ngoãn đi đến, ngồi lên ghế sô pha bên cạnh Lưu đạo trưởng. Ông ta đặt cuốn sách trong tay xuống bàn trà, xoay đầu mỉm cười thân thiết với Bạch Vân.

– Sao vậy?

– Con ngủ không được… định đi uống chút nước…!

Lưu đạo trưởng dường như cũng không quá bất ngờ. Ông ta lấy tay xoa đầu Bạch Vân, cười nói.

– Đang lo lắng cho buổi lễ nhập môn vào ngày mai sao? Không có gì đâu, con đừng căng thẳng quá…!

Mặc dù Bạch Vân lên núi đã lâu nhưng vẫn chưa chính thức bái sư, là vì chưa chọn được ngày tốt. Cho nên mấy ngày nay cuộc sống của Bạch Vân chỉ có ăn uống vui chơi, vẫn chưa học được một chữ nào. Vào ngày mai, sau khi làm lễ nhập môn, Bạch Vân mới chính thức trở thành Dược Sơn đệ tử.

– Dạ không phải…! Chỉ là giấc ngủ không được tốt thôi ạ…!

Lưu đạo trưởng quan sát thấy Bạch Vân có vẻ phiền muộn, ông hỏi.

– Con gặp ác mộng sao?

– Cũng không phải… – Bạch Vân cắn môi – … chỉ là… chỉ là…

Bạch Vân do dự khó mà mở miệng, lúc ngước mắt thấy sư phụ nhìn mình thì hai má lại đỏ ửng lên, đôi mắt long lanh như ngấn nước, đôi môi mấp máy nói không nên lời.

Lưu đạo trưởng thấy thế tâm liền khẽ động, ra vẻ bao dung mà nói.

– Đứa nhỏ ngoan…! Có gì mà không thể nói với sư phụ? Chẳng phải con luôn xem ta như người trong nhà hay sao, mà người trong nhà thì làm gì có bí mật? Con có chuyện gì đừng ngại, cứ nói với ta đi…!

Lưu đạo trưởng ôm lấy Bạch Vân, để bé ngồi vào lòng, hai tay rảnh rỗi vuốt ve đầu vai của bé. Bạch Vân tựa vào người sư phụ, ngước mắt lên, cảm nhận hơi thở ấm áp của đối phương đang phà vào mặt mình.

– Nói đi…! Con đã mơ thấy cái gì?

Bạch Vân nhớ tới giấc mơ lúc nãy, gương mặt thẹn thùng mắc cỡ càng đỏ dữ dội hơn.

– Con mơ thấy Kiều thúc thúc. Hắn ta… hắn… hắn làm cái kia với con…!

Lưu đạo trưởng giả ngu, cố tình làm ra vẻ sửng sốt.

– Làm cái kia? Vân nhi…! Rốt cuộc là hắn đã làm gì con? Mau nói cho sư phụ biết a…!

Bạch Vân có chút quẫn bách.

– Thì là… hắn… hắn đâm cái đó vào người con…!

– Đâm cái gì? Cặc sao?

Bạch Vân không nghĩ sư phụ lại thẳng thắn như vậy, bé chỉ đành đỏ mặt gật đầu.

– Hic… nhiều đêm nay con luôn mơ thấy hắn làm như vậy với con… sư phụ… con rất khó chịu…!

Lời này hoàn toàn là thật lòng. Từ sau khi tiếp nhận tin tức rằng Kiều thúc thúc đã chết, Bạch Vân rất đau đớn ép buộc bản thân phải quên hắn đi. Đặc biệt là phải xóa sạch toàn bộ kí ức liên quan đến căn nhà gỗ. Cho nên khi gia đình muốn bé chuyển đến Dược Sơn, bé đồng ý gần như ngay tức khắc. Bé ngây thơ nghĩ rằng rời xa quê hương thì bé sẽ không còn nhớ về hắn nữa.

Ai mà ngờ dù hắn đã chết, vẫn có thể tiếp tục hành hạ bé trong mỗi giấc mơ.

– Tại sao con không nói sớm với ta?

Lưu đạo trưởng làm ra vẻ giận dữ.

– Có chuyện thì phải lập tức nói cho ta biết để ta còn tìm biện pháp giúp con a…!

– Sư phụ…! Người có thể giúp con không nằm mơ thấy hắn nữa sao?

Bạch Vân vui mừng thốt lên. Lưu đạo trưởng trong bụng thầm cười Bạch Vân ngây thơ dễ dụ. Nếu mỗi ngày con đều bị ta địt đến chết đi sống lại thì còn hơi sức đâu mà mơ thấy hắn chứ.

Lưu đạo trưởng tỏ ra nghiêm túc.

– Ta đương nhiên có cách…! Quan trọng là Vân nhi phải tin ta a…!

– Con lúc nào cũng tin tưởng vào người mà…! – Bạch Vân thành thật đáp – Sư phụ người mau nói biện pháp đi…!

Lưu đạo trưởng ôm chặt Bạch Vân hơn, lấy ngón tay xoa nhẹ lên cằm của bé, cười dâm nói.

– Đó là lấy độc trị độc.

– Lấy độc trị độc? – Bạch Vân mở to mắt kinh ngạc – Là sao ạ?

Thấy cá đã cắn câu, Lưu đạo trưởng liền dụ dỗ tiếp.

– Là vầy… con thường xuyên nằm mơ thấy hắn địt con, đó là do kí ức làm tình của hai người quá mức sâu đậm, nên đã lưu lại trên thân thể. Nếu muốn không mơ thấy hắn nữa, con cần phải dùng một kí ức khác mạnh mẽ hơn, sâu sắc hơn để đè lên, làm như vậy mới có thể triệt để quên đi hắn.

Bạch Vân càng nghe càng thấy có đạo lí, bèn hỏi.

– Vậy phải dùng kí ức nào đè lên mới có thể không nằm mơ thấy hắn nữa ạ?

– Đó là phải lên giường với một người đàn ông khác…!

Lưu đạo trưởng không còn ngại ngần gì nữa, trắng trợn nói ra.

– Vân nhi…! Con có đồng ý để sư phụ địt con không?

Bạch Vân há mồm sửng sốt, bé chưa bao giờ nghĩ là sẽ lên giường với Lưu đạo trưởng. Thấy Bạch Vân không phản ứng, Lưu đạo trưởng liền rèn sắt khi còn nóng.

– Con ngoan…! Để sư phụ địt đi mà…! Đây là cách chữa bệnh mất ngủ tốt nhất mà ta có thể nghĩ ra đó…! Ta hứa sẽ kiên trì địt con mỗi ngày, để con không bao giờ còn nhớ về hắn nữa…!

– Sư phụ…

– Đừng từ chối…! Sư phụ rất thương con…! Ta đảm bảo địt một lần thôi là con mê tới chết…!

Bạch Vân thẹn thùng đánh yêu vào người Lưu đạo trưởng, mặt đỏ tới mang tai.

– Sư phụ người thật đáng ghét… cứ thích chọc Vân nhi…!

– Hahaha…!!!

Thấy Bạch Vân đồng ý, Lưu đạo trưởng không chần chờ nữa mà đưa tay.

– Lột quần áo ra đi con…! Để sư phụ trị bệnh xong, con sẽ không còn mất ngủ nữa…!

Nói rồi, Lưu đạo trưởng lập tức cởi sạch quần áo của Bạch Vân ra. Thân thể bạch ngọc không có gì che đậy, dưới ánh sáng của đèn trần càng thêm non mịn căng bóng. Bạch Vân rùng mình một cái, nép sát vào lòng sư phụ.

Lưu đạo trưởng nhìn da thịt trần trụi của Bạch Vân mà chảy nước miếng. Ông ta gấp gáp đặt bé nằm ngửa xuống ghế, cúi đầu hôn nhẹ lên lỗ tai.

– A…!

Bạch Vân do bất ngờ nên than nhẹ một tiếng. Một tiếng kêu này như mật ngọt rót vào lòng. Lưu đạo trưởng yêu thương mà thè đầu lưỡi ra, liếm lên vành tai của bé. Ông ta liếm ướt mặt sau của tai, ngậm mút dái tai trong miệng, vừa cắn vừa mút, tưởng tượng ra đó là một viên kẹo dẻo thơm ngon.

Sau đó, hé miệng ra, ngậm luôn cả lỗ tai, từ từ mà bú.

Bạch Vân cảm thấy vừa nhột vừa tê, theo bản năng né tránh. Lưu đạo trưởng thấy vậy dùng tay ghì đầu bé lại, mặt lưỡi chà xát khắp phần sụn tai, đầu lưỡi vươn ra, vói vào bên trong ống tai tận tình moi móc.

Bạch Vân lần đầu được móc lỗ tai như thế thì phê lắm. Hai mắt nhắm lại, môi mọng hé ra, rên rỉ từng hồi. Lưu đạo trưởng vừa bú lỗ tai vừa không ngừng quan sát vẻ mặt của Bạch Vân. Ông ta liếm thêm một lát thì nhả ra, khàn giọng hỏi.

– Có phải phê lắm không?

Bạch Vân hai mắt long lanh, nhuộm đầy tình dục, mơ màng nhìn Lưu đạo trưởng trả lời.

– Vâng ạ…!

– Há miệng ra đi, ta muốn hôn lưỡi với con…!

Lưu đạo trưởng dùng tay phải bóp nhẹ hai má Bạch Vân, bé cũng hợp tác mà há miệng ra, ngay lập tức, Lưu đạo trưởng hôn mạnh xuống.

Bạch Vân dán sát vào người sư phụ mình, hai cánh tay nâng lên, ôm lấy cổ ông ta. Hai người áp sát môi vào nhau không một kẽ hở, nhìn bên ngoài chỉ thấy được lớp da bên má trồi sụt thất thường, cho thấy bên trong vòm họng hai người đang đá lưỡi ghê lắm.

*Sụt Sụt*

Cả hai ngấu nghiến lấy môi của nhau, bên trong khoang miệng thì nhiệt tình chà lưỡi. Hai cái lưỡi quấn lấy nhau một cách si mê, đầu lưỡi cong lên móc vào đầu lưỡi của đối phương, kéo về khoang miệng của mình mà tha hồ mút mát.

Hai người càng hôn càng nghiện, càng hôn càng mất kiểm soát. Bạch Vân bị hôn đến không thở nổi, mặt đỏ lên vì thiếu khí. Lưu đạo trưởng đè Bạch Vân ra ghế, liếm hết khoang miệng một lần nữa mới chịu nhả ra.

Bạch Vân nặng nề thở dốc. Tay nắm chặt lên áo của đối phương, van xin.

– Sư phụ…! Người đụ con đi… con chịu hết nổi rồi…!

Lưu đạo trưởng cũng đã nhịn đến cực hạn, thở gấp nói.

– Có muốn ta liếm đít cho con không?

Bạch Vân gấp gáp nâng hai chân lên, tự động dùng tay banh lỗ đít ra.

– Con nứng đít quá sư phụ ơi…! Người đụ con trước đi rồi tính sau…!

Lưu đạo trưởng lần đầu nhìn thấy lỗ đít của Bạch Vân thì không khỏi choáng váng. Lỗ đít gì mà còn đẹp hơn lồn của phụ nữ nữa. Mông đít sạch trơn không một cọng lông. Lỗ đít nhỏ thì khít chặt, phớt hồng, vành mép ướt át vì nước nhờn rỉ ra không dứt.

Lưu đạo trưởng mê man cuối mặt xuống áp sát, kê mũi vào ngay lỗ đít hít mạnh một hơi, kêu lên.

– Thật thơm…!

Không chờ được nữa, thậm chí không kịp cởi đồ, vì mùi thơm từ cái lỗ dâm đãng đã câu mất hồn phách của ông ta rồi. Lưu đạo trưởng vội vàng móc dương vật ra, kê đầu khấc nhắm ngay lỗ đít đâm mạnh tới.

– A…!!!!!

Vì đã lâu không bị nong nên khi Lưu đạo trưởng đâm vào, Bạch Vân liền cảm thấy đau rát.

– Từ từ thôi sư phụ…! Lỗ đít con rát quá…!

Lưu đạo trưởng cũng nhận ra là mình hơi gấp, nên cũng không dám làm bậy, sợ làm Bạch Vân bị thương. Ông ta sà xuống tiếp tục hôn môi với Bạch Vân, một tay mò vú, một tay xoa bóp con cu Bạch Vân nhằm giúp bé giảm đau.

Bạch Vân sau khi mút môi Lưu đạo trưởng chán chê rồi mới nhả ra, nói.

– Sư phụ…! Người bóp vú con đi…!

Lưu đạo trưởng nghe lệnh lấy tay bóp nhè nhẹ lên bầu vú trắng mịn mềm dẻo của Bạch Vân. Bàn tay chai sần thô ráp của ông ta bao phủ lấy bầu vú mà bóp, áp lòng bàn tay lên, chà nhè nhẹ xung quanh núm vú. Cái vú đầy thịt trắng trẻo bị ông ta chà bóp tới ngả nghiêng, nhanh chóng trở nên đỏ ửng.

– Sướng vú không con?

– Ưm…! Sư phụ se núm vú cho con đi…!

Lưu đạo trưởng lại khép hai ngón tay lại se se cái núm. Núm vú bị kích thích nên dựng thẳng lên, cương cứng trong tay ông. Ông vừa bóp vừa ngắt cái núm, hài lòng nghe thấy Bạch Vân rên rỉ.

– Ưm…! Sướng quá… a… vừa tê vừa sướng… ngắt vú con nữa đi ..!

– Ha… rên đi con… rên lớn lên… rên cho ta nứng cặc đi con…!

– A…! Sư phụ… đừng bóp nữa… ăn vú con đi…!

Lưu đạo trưởng gục mặt xuống, cắn lên bầu vú.

Ông ta ngậm lấy bầu vú trắng nõn của Bạch Vân và hút chùn chụt. Miệng thì hút còn lưỡi thì liếm láp loạn xạ xung quanh. Thật sự thì cái vú này quá ngon, vừa mềm vừa thơm, làm ông ta thích thú ngậm chặt trong miệng bú mút không cách nào ngừng được.

Bên dưới, dương vật đỏ sậm nổi đầy gân của Lưu đạo trưởng vẫn nhấp nhè nhẹ vô lỗ đít Bạch Vân. Cơ vòng ngay cửa hậu môn bị nó tàn ác đè ép đến cực hạn, nong ra thật căng mới có thể miễn cưỡng nhét khúc thịt đó vô. Cũng may là trong quá trình đó, dịch ruột non liên tục trào ra, khiến cho vách tường bên trong trơn trượt, dương vật đâm vào cũng khá dễ dàng.

Khi dương vật khủng bố của Lưu đạo trưởng đã đâm tới lút cán, ông ta mới nhả vú Bạch Vân ra, cười dâm nói.

– Cuối cùng cũng nhét vô hết…! Làm ta nứng muốn bể cặc…!

Bạch Vân liếm môi ông ta, khàn giọng năn nỉ.

– Vậy người đụ con đi sư phụ…!

Lưu đạo trưởng lắc đầu, vuốt ve gương mặt Bạch Vân.

– Đã giao cấu với nhau sao còn gọi sư phụ…! – Ông ta thổi khí bên tai Bạch Vân – Gọi anh là chồng đi cưng…!

Bạch Vân nghe thế thì mắc cỡ, thẹn thùng trả lời.

– Nhưng người là sư phụ của con mà…!

– Bình thường thì là sư phụ, còn lúc địt nhau thì là chồng…! Ngoan… em rên cho chồng nghe đi…!

Bạch Vân nghe thấy lời nói kích tình thì càng nứng, không còn ngại ngùng nữa mà mạnh dạn rên lên.

– Chồng ơi…! Em nứng lồn quá, chồng đụ cho em sướng lồn đi…!

– Em là đồ đĩ cái…! Banh lồn cho thiên hạ đụ tới lỏng le rồi còn dám kêu anh đụ tiếp sao?

Lưu đạo trưởng chỉ là nói tục cho tăng thêm cảm giác thôi, chứ lỗ đít Bạch Vân trên thực tế vẫn còn chặt lắm. Bạch Vân bị mắng không những không giận mà còn nứng hơn.

– Lồn em còn chặt lắm chồng ơi…! Mau đụ đi anh… huhu… ngứa lồn quá… đụ lẹ đi anh ơi…!

– Đúng là đồ đĩ mà…! Siết cái lồn lại mau…!

Lưu đạo trưởng ôm lấy Bạch Vân và bắt đầu nắc.

Ông nắc cặc với tốc độ vừa phải. Rút ra một phần ba và đâm vào toàn bộ. Độ lực không quá mạnh, chủ yếu là để cho Bạch Vân làm quen.

– Cục cưng…! Sướng không em?

– Ưm… ưm… sướng lắm… mạnh nữa đi anh… chưa đã…!

Lưu đạo trưởng phì cười, tập trung sức lực vào hông và đâm chọc nhanh hơn. Những cú đâm ngày càng có lực, rút ra gần hết rồi mới “Phập” một cái đâm mạnh vào. Ông ta bắt đầu thoả sức mà địt như vũ bão. Tuy tốc độ không nhanh như gã thụ yêu nhưng bù lại, ông thọc cái nào là xứng đáng cái đó.

*Ba Ba Ba*

– A…! Đúng rồi… đụ cho đã cặc đi anh…! Ưm… nữa… nữa đi anh…!

– Sướng lồn không em?

– Sướng lắm…! A… a… trời ơi đã cái lồn quá… ưm… lồn muốn bay… cho em tét lồn đi anh…!

Lưu đạo trưởng đâm chọc ngày càng mạnh, ngày càng nhanh. Đâm tới đâu nước lồn phun tới đó, làm ướt nhẹp toàn bộ lông mu của cả hai.

Lực đụ quá mạnh làm hai trứng dái đánh vào mông phát đau. Mép thịt ngay lỗ đít bị mài đến sưng đỏ lên, vách tường bên trong như bốc lửa, đun nóng toàn bộ đường ruột.

*Ba Ba Ba*

– A…! Sướng lồn quá…! Chồng ơi… sướng cặc không anh?

– Lồn em đụ đã quá… a… đụ tê cặc luôn em ơi…!

– Vậy đụ nữa đi anh… a… a… mạnh lên… ưm… phang dập lồn luôn đi anh…!

– Đĩ thoả…! A… chồng phang cho lòi lồn luôn…!

Nói được làm được, Lưu đạo trưởng rút mạnh dương vật ướt sũng ra, gập người Bạch Vân lại, nắm lấy cái mông nâng lên khỏi mặt ghế. Ông ta chồm lên trên cái mông, làm tư thế khom người đứng tấn, dộng một cái xuống dưới, dương vật chọt thẳng vào lồn.

– A…!!!!! Rách lồn em chồng ơi…!

Không để cho Bạch Vân kịp thở, Lưu đạo trưởng từ phía trên dộng xuống như bổ củi, đầu khấc tàn ác chọt thẳng vô sâu bên trong, nắc phầm phập vào lỗ đít Bạch Vân.

*Bạch Bạch Bạch*

– Huhu… từ từ chồng ơi…! A…!!!!! Sâu quá… lồn vợ rách mất chồng ơi…!

– Thứ lồn chó đẻ…! Má nó…! Anh đụ chết mẹ em…!

– Tha cho em… huhu… chồng dập em banh lồn rồi…!

Lưu đạo trưởng bỏ ngoài tai mọi lời van xin của Bạch Vân. Ông ta vẫn dốc sức địt lấy địt để, hưởng thụ cảm giác siết chặt êm ái và nhiệt độ nóng hổi từ trong lỗ đít của người dưới thân. Có cái lồn vô địch thiên hạ như thế này, chả trách tại sao tên thụ yêu kia thà chết chứ nhất quyết không bỏ Bạch Vân được.

Lưu đạo trưởng chống tay lên thành ghế, dồn hết sức lực vào hông, thọc mạnh những nhịp cuối cùng.

*Bạch Bạch Bạch Bạch Bạch*

– A…!!!!! Bắn…! Anh bắn đây…!!!!!

– A…!!!!! Bắn đi anh… bắn nát lồn em đi anh…!!!!!!!

Tức thì dương vật Lưu đạo trưởng co giật dữ dội, run run vài cái liền phun mạnh tinh dịch vào sâu bên trong lỗ đít Bạch Vân. Dương vật ông ta như cái vòi cao áp, xịt tinh dịch tung toé lên vách ruột mẫn cảm của bé. Bạch Vân bị bắn chịu không nổi, con cu nhỏ không cần sục cũng tự động bắn theo.

Lưu đạo trưởng bắn tinh xong thì ngã xuống ghế, thở dốc mấy hơi. Bạch Vân thì nằm bẹp trên ghế, tay chân rã rời, tưởng như sắp ngất.

Bạch Vân nằm nghỉ một lát, đến lúc cảm thấy khá hơn liền quay sang hôn cái “Chóc” vào môi Lưu đạo trưởng.

– Sư phụ à người không biết dịu dàng gì hết a…! Đâm con đau muốn chết luôn…!

– Lúc có hai chúng ta thì kêu anh là chồng đi…! – Lưu đạo trưởng cũng hôn lại Bạch Vân – Sau này khi nào lồn vợ thấy nứng thì phải nói cho chồng biết a…! Chồng nhất định sẽ giải nứng giúp em…!

Bạch Vân cảm thấy việc xưng hô như thế này, càng cấm kị thì càng kích thích, liền gật đầu đáp ứng. Sau đó bé sáp lại cùng Lưu đạo trưởng tiếp tục hôn môi.

Một lúc lâu sau Lưu đạo trưởng lại nứng lên, liền kéo lấy Bạch Vân, bắt nằm sấp lên ghế, nhấc mông lên, banh lỗ đít ra, không nói một câu liền đâm cặc vào lút cán.

– A…!

Tiếng kêu này hoàn toàn không phải vì đau, mà là do sướng quá. Lưu đạo trưởng đâm vào liền tận lực nắc, đầu khấc tàn ác đâm loạn xạ lung tung, đường ruột vốn dĩ không được ngay thẳng càng bị đâm cho biến dạng.

Hai người không ai nói một lời liền tiếp tục hiệp hai. Bạch Vân vịn vào tay ghế, gồng mình hứng chịu từng cú đâm chọc của người phía sau. Phần da mỏng manh ngay cửa hậu môn như được nung nóng lên, dính chặt vào dương vật của Lưu đạo trưởng, đỏ ửng tựa hồ như sắp rướm máu.

Lưu đạo trưởng mặc kệ sống chết, cố hết sức đâm chọc phành phạch vào lỗ đít Bạch Vân. Đường ruột của Bạch Vân quá mức chặt chẽ, siết cho dương vật của ông ta như muốn tan ra.

*Ba Ba Ba*

– A…! Đụ mẹ… lồn đít gì mà đụ muốn liệt cặc luôn…!

*Ba Ba Ba*

– Ưm… sướng quá… sướng cặc quá… a… a… vợ ơi… em ơi… anh đụ em có sướng lồn không?

– Huhu… sướng lắm chồng ơi… a… a… đụ nữa đi anh… đụ cho sướng cặc đi anh…!

*Ba Ba Ba*

– Sướng quá… a… a… đụ mẹ… vợ cho anh dập lòi lồn luôn nha em… anh dập cho sướng cặc luôn nha em… ưm…!

– A…! Anh ơi… ưm… sướng chết em rồi… a… a… dập đi anh… dập nát cái lồn chó đẻ của em đi anh…!

– Đĩ cái…! Thứ chó đẻ…! Anh đâm lòi lồn cho biết…!

Lưu đạo trưởng địt Bạch Vân tơi bời hoa lá. Ông ta thật sự có ý nghĩ đâm cho Bạch Vân lòi ruột luôn. Vì vậy không kiềm nén chi nữa, cứ thỏa sức mà nắc. Thích chọt chỗ nào thì chọt chỗ đó, trong cả đường ruột của Bạch Vân, không có chỗ nào mà dương vật của ông chưa đi qua.

Bạch Vân bị địt đến tê dại, không còn hơi sức đâu mà kêu dâm nữa. Bé gục trên ghế mềm, há miệng ra, nước miếng chảy ròng ròng cũng đành mặc kệ. Tất cả những gì mà bé nghĩ tới được vào giờ phút này là cơn nóng cháy sung sướng từ trong lỗ đít và cái máy khoan bằng thịt của người phía sau.

Lưu đạo trưởng nắc thêm mấy trăm cái nữa, cảm giác đã tới lúc bắn, liền nắm chặt mông bé banh ra, dộng một phát như trời long đất lở.

– A…!!!!! Vợ ơi… anh bắn đây…!!!!!

Tức thì, tinh dịch liền như đập nước bị vỡ, phun nát lồn Bạch Vân.

Bạch Vân sướng đến ú ớ, trực tiếp ngất luôn trên ghế.
 

Bài tương tự