Truyện Nhẫn Cưới

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Buổi sáng, cả hai ngồi ăn sáng ở căn-tin ở trường. Gia Lâm nhìn gương mặt nhợt nhạt của cậu. Gia Lâm đoán cậu như vậy chắc hẳn là vì những ngày vừa qua một mình cậu phải lo tang lễ cho cả ba va mẹ rồi còn phải vừa học vừa làm nên không lấy đâu ra thời gian để mà nghỉ ngơi.

– Duy An, cậu không khỏe hả?

– Đâu có, tôi bình thường mà.

– Xin lỗi nha, hôm tang lễ của mẹ cậu tôi không tới được.

– Không sao mà.

– Tôi đã nói với chú họ của tôi rồi, cuối ngày hôm nay chúng ta sẽ dọn tới nhà của chú ấy ở và chú ấy đã đồng ý.

– Thật sao?

– Uh, ở đó cậu sẽ gần với chỗ làm không phải mất thời gian đi lại.

– Vậy thì tốt quá, cảm ơn cậu!

– Đã nói chúng ta là bạn mà không cần phải khách sáo như thế.

Cậu mỉm cười nói với Gia Lâm:

– Bữa sáng này, tôi mời cậu nha.

– Ok!

Hết giờ học, Gia Lâm lấy xe của mình chở Duy An về ký túc xá rồi cùng nhau thu dọn hành lý. Phải mất cả buổi hai đứa mới dọn xong và Gia Lâm mang đồ ra ngoài xe rất lâu sau mới thấy Duy An đi ra xe với cậu.

Lái xe khoảng nửa tiếng thì tới ngôi biệt thự của anh. Cậu xuống xe ngước nhìn ngôi nhà đang ở ngay trước mắt mình, đúng là nó rất lớn so với trong trí tưởng tượng của cậu. Ông quản gia ra xe giúp mang hành lý vào nhà. Gia Lâm thì dẫn tay cậu.Vào btrong phòng khách, Gia Lâm mới hỏi ông quản gia:

– Chú Minh, chú của tôi không có ở nhà sao?

– Dạ, ông chủ đi làm vẫn chưa về. Nhưng mà trước khi đi làm ông chủ đã có dặn khi nào cậu chủ đưa bạn tới thì cứ chỉ phòng cho bạn cậu nghỉ ngơi trước.

Gia Lâm nhìn qua Duy An vẫn còn đang mãi ngắm ngía căn nhà rồi kéo cậu lại gần mình và nói với ông quản gia.

– Để tôi giới thiệu, đây là Duy An, bạn cùng phòng của tôi, chúng tôi cũng rất là thân với nhau.

Ông quản gia cúi đầu nói:

– Dạ chào cậu Duy An!

Duy An lễ phép đáp.

– Dạ chào chú!

– Tôi đã dọn dẹp căn phòng từ rất sớm, cậu chủ mau đưa bạn cậu lên nghỉ ngơi đi.

– Được rồi, chú mang hành lý lên phòng trước đi.

Nhìn thấy hai tay của Duy An đang khong ngừng chà xát vào nhau, Gia Lâm hỏi:

– Cậu lạnh lắm hả?

– Um, lúc sáng bản tin thời tiết có nói cuối ngày hôm nay nhiệt độ sẽ âm xuống mà.

– Vậy lên phòng đi, tôi sẽ mở máy sưởi như vậy cậu sẽ không thấy lạnh nữa. Đi nào!

Gia Lâm dẫn cậu đi lên phòng và căn phòng cũng rất là rộng. Trong phòng ngủ cũng có tivi treo trên tường thêm chiếc ghế so-pha, còn có cả bàn học và máy tính để bàn nữa. Gia Lâm chỉ tay qua chiếc giường nệm phải cỡ ba bốn người nằm rồi bảo:

– Cậu qua giường nằm nghỉ đi. Tôi đi bật máy sưởi.

Đi qua giường ngồi xuống, chiếc nệm thật sự là rất êm ái. Cậu đưa ta vuốt ve trên mặt nệm rồi nằm nghiêng người nhìn về phía khung cửa sổ nơi có treo chiếc rèm cửa màu trắng, không lâu sau vẫn với tư thế đó cậu ngủ thiếp đi. Gia Lâm bật máy sưởi xong, cậu đi qua thì thấy Duy An đã ngủ. Kéo tấm chăn bông Gia Lâm trùm lên thân hình gầy yếu của Duy An và bỗng nhiên cậu nhìn thấy những giọt nước mắt vừa từ đuôi mắt của Duy An đang lăn xuống gối.

Ở dưới nhà, ông quản gia đang vào bếp chuẩn bị bữa tối. Lúc này anh cũng vừa về tới thì thấy cậu đang từ trên lầu chạy xuống:

– Lâm!

– Chú Khang!

Anh lại hỏi.

– Chỉ có mình cháu tới thôi sao?

– Dạ còn có bạn cháu nữa, nhưng mà lúc nãy cậu ấy chỉ là đang ngủ giờ thì cậu ấy còn đang bị sốt nữa.

– Bị sốt à?

– Vâng.

Anh cũng tỏ ra lo lắng rồi đi lên phòng Gia Lâm đi trước dẫn đường. Vào trong phòng, anh đến bên giường lại thêm một lần nữa anh được nhìn thấy Duy An. Tay anh khẽ đặt lên trên trán của cậu làm Duy An trở mình, cậu mơ màng nhìn anh mà cứ ngỡ anh là Gia lâm:

– Lâm…

– Tôi đây, cậu thấy sao rồi?

Gia Lâm nắm lấy tay của Duy An và cậu thì lại đang nhìn anh. Anh móc túi áo khoác lấy ra điện thoại gọi cho ai đó rồi quay sang bảo Gia Lâm:

– Lâm, xuống dưới nhà bảo chú Minh lấy khăn sạch và ít nước nóng mang lên đây.

– Vâng.

Gia Lâm buông tay Duy An và đi nhanh ra khỏi phòng. Còn lại anh ngồi xuống bên giường, anh giúp cậu cởi bỏ áo khoác ngoài và cậu vẫn cứ mơ màng nhìn anh và không hề biết là ai đang ở bên cạnh mình.
 

Bài tương tự