Truyện Nếu Có 1 Ngày

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Chương 2:

– Này, Lâm.

Người đang nói chuyện với Lâm là lớp trưởng lớp cậu, Hồng Hà.

– Gì vậy Hồng Hà ? Có bài gì khó cần hỏi mình hả ?

Vừa nói Lâm vừa cười tít mắt. Bên kia, Hồng Hà cũng cười, lộ ra 2 cái răng khểnh rất đáng yêu.

– Ai thèm hỏi Lâm bài. Mình muốn hỏi là có phải Lâm thường đi cùng anh Dũng lớp trên phải không ?

– Dũng nào nhỉ ? Sao mình chẳng nhớ ?

– Lâm toàn nói đùa. Dũng toàn đi cùng Lâm chứ còn Dũng nào ?

– À… Hồng Hà muốn nhờ gì Lâm vậy ?

Nói đến đây, Lâm liếc nhìn Hồng Hà. Má cô nàng đã hơi đỏ, miệng cũng lắp bắp. Có lẽ cô nàng này muốn tỏ tình với Dũng đây.

– Thì… Anh ấy sắp ra trường… nên Hà muốn được kết bạn với anh ấy…

Đám con gái này lạ thật. Yêu mà chẳng nói thẳng thừng ra, sao lại phải giấu nhỉ. Như bọn con trai, yêu thích nhau là tỏ tình, chứ sao cứ giấu suốt , mệt mỏi lắm.

– Nên Hà muốn nhờ Lâm nói với Dũng cho Hà chứ gì !

– Đúng vậy… Có được không Lâm ?

– CŨng được… Để Lâm nói nhờ Hà…

– Cảm ơn Lâm nhé…

Đến lúc Hồng HÀ đi rồi, Lâm mới thở dài. Dũng từ khi lên cấp 3 đã được nhiều người để ý. Lực học không tệ, mà phải nói là xuất sắc. Lại ham thích đọc sách, chỉ có 1 ưu điểm là chơi thể thao rất rất tệ. Nhưng không sao, bọn con gái không để ý đến điều đó. Bọn nó chỉ để ý đến ngoại hình và lực học thôi. Và cả 2 điều ấy thì Dũng đều đáp ứng đủ yêu cầu.

Trong lần Đại hội đầu năm, Dũng đều chiếm số phiếu áp đảo. Không chỉ học sinh yêu quí, mọi thầy cô trong trường, ai cũng quý Dũng. Bởi vậy, dù không phải tỏ ra quá nổi bật, Dũng đã làm được chức vụ bí thư đoàn trường, kiêm hầu hết những hoạt động của trường.

Một người con trai như vậy, tương lai sáng lạn như vậy , đứa con gái nào cũng yêu. Dũng có cả 1 ngăn bàn đầy ắp những thư tỏ tình, thư làm quen. Ngày nào cũng lật, cũng xem, cũng trả lời thật cẩn thận nhưng thật sự rằng không bao giờ có thể trả lời hết được. Lâm cũng được nhìn thấy ngăn bàn của Dũng ngày lễ tình nhân và ngày sinh nhật, thật sự là vô cùng nhiều. Nhưng Dũng lại không muốn làm phật lòng ai, nên ai cậu cũng cố gắng viết thư cảm ơn.

Lâm thì rất bực tức vì điều này. Ai chẳng muốn đứa bạn ” tự kỉ” của mình được mọi người yêu quí, nhưng theo cách này thì không được. Lâm rất khó chịu khi nhìn người khác tỏ tình với Lâm. Cảm giác này đã xuất hiện trong lòng Lâm từ khi Lâm bắt đầu quá trình ” mới lớn “. Lâm cũng không quá quan tâm đến nó lắm, nhưng giờ đây, ngày càng có nhiều lúc, Lâm bị mất bình tĩnh khi đứng gần Dũng. CÓ lẽ cái cảm giác này đã vượt qua mức độ tình bạn rồi…

Lâm thở dài. Tình trạng này, hơi mệt mỏi nha…

—-

Kết thúc tiết học cuối cùng của buối sáng, học sinh sẽ ở lại trường ăn cơm hoặc có thể về nhà. Dũng thường ở lại trường, vì Dũng có thể đọc sách .

Dũng ôm hộp cơm nhỏ xinh xuống thư viện. Ngày nào, Dũng cũng cố gẳng dậy thật sớm để làm cơm hộp, Dù không quá thịnh soạn, nhưng cũng có thể ăn thoải mái. Hơn nữa đống đồ ăn hôm qua lâm đem đến cũng có thể ăn thoải mái trong 2 ngày nay nha…

Dũng nhìn dòng người đang đứng quanh hành lang. Mọi người đều nhìn Dũng với một ánh mắt thích thú. Dũng kì lạ nghĩ. Mọi ngày làm gì có ai ở đây. CHỉ có cô trực thư viện thôi. Nhưng trưa nào cô cũngng ngủ lại trong phòng y tế. Thường thường thì trưa nào cũng chỉ có Dũng ở đây thôi.

Dũng bước qua những người ngoài hành lang, bước vào thư viện. Thư viện hình như không có ai cả, à, hình như không phải nha, có 1 người…

– Tuấn hả ? Sao Tuấn không xuống phòng ăn ?

NGười đứng bên cạnh giá sách, đang cầm trên tay là cuốn sách nhỏ rất xinh xắn, là Tuấn. Tuấn là lớp trưởng lớp 12A3 bên cạnh lớp 12A2 của Dũng. Anh chàng này nổi tiếng là tay chơi, lại còn vô cùng nổi tiếng. Dũng ít khi gặp anh chàng này, nhưng danh tiếng của anh ta không bao giờ là không biết…

– Chào Dũng. Tuấn hôm nay đến đây để nói với Dũng một chuyện rất quan trọng…

Dũng nhìn ánh mắt sắc bén của Tuấn. Nó đang quét lên người Dũng. Dũng cảm thấy hơi ớn lạnh. Nó như xuyên thủng những cái mạnh mẽ trong người Dũng. DŨng chỉ có thể gật đầu và ngồi xuống, vừa giở hộp cơm ra.

– Thật ra, Tuấn đã biết Dũng từ hồi Dũng còn học Trung học. Nhưng, ít khi được nói chuyện đàng hoàng với Dũng. Đến hôm nay, Tuấn nói ra chuyện này, không biết Dũng có đồng ý hay không…

Tên này hôm nay sao lạ vậy. Mọi ngày thì đi đến đâu cũng ầm ĩ, chẳng ai nói được cái gì. Vậy mà hôm nay lại lịch lãm phong độ như vậy, chắc là có chuyện gì đặc biệt lắm đây …

– Tuấn cứ nói đi. Dũng nghe đây…

– Thật ra là… Tuấn thích Dũng. Thích rất nhiều, thích hơn mọi thứ trên đời…
 

Bài tương tự