A
CHƯƠNG 2
Tôi chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại rung lên.:
– Tin nhắn từ Hưng MT : “Ngủ chưa cu”
Mối tình mà tôi không biết phải nói sao để cho các bạn hình dung ra được, muốn yêu một ai đó không phải là chuyện đơn giản, tôi chưa từng yêu đứa nào ra cái đách gì đâu, không biết phải yêu hay không, tôi nghĩ đó chỉ là cái cảm giác vững chắc khi bạn đi bên cạnh một người lớn cảm thấy đủ sức để bảo bộc, yêu thương bạn. Cũng gần mấy tháng nay tôi không nhắn tin với thằng Hưng, kêu nó bằng thằng vậy chứ nó lớn hơn tôi tới gần 3 tuổi, quen miệng rồi, nó chửi tôi hỗn quài nhưng thôi kệ, nhà cửa dễ dời chứ cách xưng hô khó thay đổi lắm, tôi cũng bất cần, nếu chịu được thì nói chuyện.
– “Chưa ngủ, mới tính đi ngủ” – Tôi nói
– “Rồi, rồi thôi ngủ đi mai rảnh đi cà phê với tao” – Thằng Hưng nói.
Tôi không trả lời, đang thời gian huấn luyện đâu phải muốn đi là đi được đâu các bạn, tôi đi công an chỉ có chừng 2-3 người biết thôi, còn đám bạn tôi thì chắc cũng chưa đứa nào màng tới, phần vì tôi ít khi giao thiệp nhậu nhẹt với bọn nó, phần vì tôi cũng không muốn làm rùm beng lên, cũng không vẻ vang gì, có nhiều đứa khi chuẩn bị lên đường nhập ngũ thì mở tiệc mướn nhạc sống, đãi rình rang, tôi mệt lắm, ngày tôi lên doanh trại tôi còn phải tự điều con xe để chạy lên chứ nhà không ai đi theo hết, thế mới nói, ăn ở chắc cũng có đức quá nên không ai quan tâm hết là vậy haha. Tôi tắt điện thoại rồi nhét vô ba lô ngủ luôn tới sáng, mới chừng 5 giờ là phải ngồi dậy đánh răng rửa mặt, phòng tắm tập thể, không đứa nào chịu nhường đứa nào, đi ỉa, đi đái gì cũng tranh giành nhau, có khi còn đánh lộn bầm dập để đi ỉa (nói đánh cho vui chứ giỡn ầm ầm vậy mà). Tôi vắt cái khăn lên vai cầm ca nước với cái bàn chải đã được chét sẵn kem ngồi múc nước trong hồ ra đánh răng, mặt tôi còn say ke chưa tỉnh hẳn, nhớ lại lúc ở nhà sung sướng lắm, sáng sớm hôm nào cuối tuần là cứ đánh thẳng một giấc ngủ no nê không màng tới trời trăn mây nước gì hết, còn vô đây rồi tính “kỷ luật thép” cộng với mấy thằng huấn luyện cũng khó chịu nên đứa nào mà tranh thủ ngủ được là ngủ liền không quan tâm có chuyện gì xảy ra đâu. Hôm nay tập thể lực, căng nhất là luyện thể lực, lúc còn phổ thông, nói cho xa chứ tôi cũng mới vừa tốt nghiệp đây thôi, tôi cũng có đi đẩy tạ, cũng đẩy được mấy chục ký, đi nghĩa vụ bỏ tập, vô trong này ăn uống thì cũng không đến nổi, cái gì cũng có nhưng ngặt cái, nấu rất khó ăn, đôi khi mấy con bếp mua đồ ăn rẻ ngoài chợ về làm, bạn biết, có hôm ăn canh rau luộc mà nó làm ẩu dính sình non chưa rửa sạch lên cọng rau ăn vô muốn xả nguyên chén cơm ra khỏi, đứa nào kỹ thì nó biết lựa để ăn, còn lại mấy thằng khác thì có bao nhiêu nốc vô bấy nhiêu rồi tàu tháo rượt sút quần lúc đó nằm la liệt.
Thằng chỉ huy nó cũng còn say ke, mới gần 6 giờ thôi, giờ này mặt trời còn chưa lên hẳn nữa, mấy chục thằng công an bắt chạy 4-5 vòng sân, thật ra chạy cũng được chứ không vấn đề gì, chỉ tội cái là mệt đứt hơi thôi. Chạy vô xong thằng nào thằng nấy muốn chết lên chết xuống, đó giờ đứa nào cũng quen ăn ở không đi học, chứ đâu có quen chạy bộ tập luyện kiểu này, tôi cũng chỉ mới đi huấn luyện tập trung gần hơn nửa tháng thôi, kể đến mệt quá, chạy xong cũng không tha đâu các bạn, vừa chạy xong là qua hít đất tiếp sức, hít riết mặt mày thằng nào thằng nấy xanh lè hết, sáng chưa ăn sáng, cu Đức nó cũng muốn chết rồi, trời thì còn lạnh tại ngây mùa mưa, mà mặc mày đứa nào đứa nấy mồ hôi, mồ kê đổ như mưa, ướt hết cái áo thun, thấm qua để lộ cái ngực đầy đặn cùng hai núm vú nhô lên nhìn rất kích thích, kìm chế lại, không là thằng nhỏ nó ngốc dậy biểu tình thì chỉ có nước nghỉ tập hoặc bị lũ súc sinh chọc quê, sỉ nhục đến mức ôm hận thôi, tôi nhìn ra ngoài cổng cố gắng hít đất cho xong.
Tôi đứng qua một bên chờ thằng Đức, nó bước qua đứng kế tôi, nguyên người nó bây giờ không khác gì con chuột lột, ướt từ đầu tới chân không còn chỗ nào khô ráo hết, tôi ngồi bẹp xuống nền gạch xi măng duỗi hai cái chân ra thả lõng, thì đằng sau lưng thấy lạnh lạnh ngây cần cổ. Tôi quay lại thì thấy thằng chó Đức đưa nguyên chai nước suối lạnh vô ngây ót tôi rồi nói.:
– “Uống đi ba, mày như chết rồi vậy” – Thằng Đức nói
Tôi cũng không có khách sáo làm gì đâu, thẳng ra nước chùa, trai cho thì mình uống, ngu sao bỏ, phí phạm lắm. Tôi mở nắp nốc một hơi…rồi hơi nữa hết cạn cái chai nửa lít, thằng đó nó trợn con mắt quay qua dòm.:
– “Đm, mày uống như quái thú” – Thằng Đức nói.
– “Ê cu, mày quen thằng kia không?” – Tôi nói
Tôi chìa ngón tay ra chỉ theo hướng thằng huấn luyện viên đang tập, thằng này nó nhìn theo ngón tay tôi, tôi lén lén chộp chai nước nó nốc một hơi hết luôn, thằng Đức nó khờ lắm các bạn, nhưng tính nó tốt lắm, không biết do nó tốt thực không hay là do nó giả tạo nữa, nhưng nói chung nó cũng hòa đồng, ai cũng chơi, ai cũng giỡn ầm ầm lên hết
Tôi chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại rung lên.:
– Tin nhắn từ Hưng MT : “Ngủ chưa cu”
Mối tình mà tôi không biết phải nói sao để cho các bạn hình dung ra được, muốn yêu một ai đó không phải là chuyện đơn giản, tôi chưa từng yêu đứa nào ra cái đách gì đâu, không biết phải yêu hay không, tôi nghĩ đó chỉ là cái cảm giác vững chắc khi bạn đi bên cạnh một người lớn cảm thấy đủ sức để bảo bộc, yêu thương bạn. Cũng gần mấy tháng nay tôi không nhắn tin với thằng Hưng, kêu nó bằng thằng vậy chứ nó lớn hơn tôi tới gần 3 tuổi, quen miệng rồi, nó chửi tôi hỗn quài nhưng thôi kệ, nhà cửa dễ dời chứ cách xưng hô khó thay đổi lắm, tôi cũng bất cần, nếu chịu được thì nói chuyện.
– “Chưa ngủ, mới tính đi ngủ” – Tôi nói
– “Rồi, rồi thôi ngủ đi mai rảnh đi cà phê với tao” – Thằng Hưng nói.
Tôi không trả lời, đang thời gian huấn luyện đâu phải muốn đi là đi được đâu các bạn, tôi đi công an chỉ có chừng 2-3 người biết thôi, còn đám bạn tôi thì chắc cũng chưa đứa nào màng tới, phần vì tôi ít khi giao thiệp nhậu nhẹt với bọn nó, phần vì tôi cũng không muốn làm rùm beng lên, cũng không vẻ vang gì, có nhiều đứa khi chuẩn bị lên đường nhập ngũ thì mở tiệc mướn nhạc sống, đãi rình rang, tôi mệt lắm, ngày tôi lên doanh trại tôi còn phải tự điều con xe để chạy lên chứ nhà không ai đi theo hết, thế mới nói, ăn ở chắc cũng có đức quá nên không ai quan tâm hết là vậy haha. Tôi tắt điện thoại rồi nhét vô ba lô ngủ luôn tới sáng, mới chừng 5 giờ là phải ngồi dậy đánh răng rửa mặt, phòng tắm tập thể, không đứa nào chịu nhường đứa nào, đi ỉa, đi đái gì cũng tranh giành nhau, có khi còn đánh lộn bầm dập để đi ỉa (nói đánh cho vui chứ giỡn ầm ầm vậy mà). Tôi vắt cái khăn lên vai cầm ca nước với cái bàn chải đã được chét sẵn kem ngồi múc nước trong hồ ra đánh răng, mặt tôi còn say ke chưa tỉnh hẳn, nhớ lại lúc ở nhà sung sướng lắm, sáng sớm hôm nào cuối tuần là cứ đánh thẳng một giấc ngủ no nê không màng tới trời trăn mây nước gì hết, còn vô đây rồi tính “kỷ luật thép” cộng với mấy thằng huấn luyện cũng khó chịu nên đứa nào mà tranh thủ ngủ được là ngủ liền không quan tâm có chuyện gì xảy ra đâu. Hôm nay tập thể lực, căng nhất là luyện thể lực, lúc còn phổ thông, nói cho xa chứ tôi cũng mới vừa tốt nghiệp đây thôi, tôi cũng có đi đẩy tạ, cũng đẩy được mấy chục ký, đi nghĩa vụ bỏ tập, vô trong này ăn uống thì cũng không đến nổi, cái gì cũng có nhưng ngặt cái, nấu rất khó ăn, đôi khi mấy con bếp mua đồ ăn rẻ ngoài chợ về làm, bạn biết, có hôm ăn canh rau luộc mà nó làm ẩu dính sình non chưa rửa sạch lên cọng rau ăn vô muốn xả nguyên chén cơm ra khỏi, đứa nào kỹ thì nó biết lựa để ăn, còn lại mấy thằng khác thì có bao nhiêu nốc vô bấy nhiêu rồi tàu tháo rượt sút quần lúc đó nằm la liệt.
Thằng chỉ huy nó cũng còn say ke, mới gần 6 giờ thôi, giờ này mặt trời còn chưa lên hẳn nữa, mấy chục thằng công an bắt chạy 4-5 vòng sân, thật ra chạy cũng được chứ không vấn đề gì, chỉ tội cái là mệt đứt hơi thôi. Chạy vô xong thằng nào thằng nấy muốn chết lên chết xuống, đó giờ đứa nào cũng quen ăn ở không đi học, chứ đâu có quen chạy bộ tập luyện kiểu này, tôi cũng chỉ mới đi huấn luyện tập trung gần hơn nửa tháng thôi, kể đến mệt quá, chạy xong cũng không tha đâu các bạn, vừa chạy xong là qua hít đất tiếp sức, hít riết mặt mày thằng nào thằng nấy xanh lè hết, sáng chưa ăn sáng, cu Đức nó cũng muốn chết rồi, trời thì còn lạnh tại ngây mùa mưa, mà mặc mày đứa nào đứa nấy mồ hôi, mồ kê đổ như mưa, ướt hết cái áo thun, thấm qua để lộ cái ngực đầy đặn cùng hai núm vú nhô lên nhìn rất kích thích, kìm chế lại, không là thằng nhỏ nó ngốc dậy biểu tình thì chỉ có nước nghỉ tập hoặc bị lũ súc sinh chọc quê, sỉ nhục đến mức ôm hận thôi, tôi nhìn ra ngoài cổng cố gắng hít đất cho xong.
Tôi đứng qua một bên chờ thằng Đức, nó bước qua đứng kế tôi, nguyên người nó bây giờ không khác gì con chuột lột, ướt từ đầu tới chân không còn chỗ nào khô ráo hết, tôi ngồi bẹp xuống nền gạch xi măng duỗi hai cái chân ra thả lõng, thì đằng sau lưng thấy lạnh lạnh ngây cần cổ. Tôi quay lại thì thấy thằng chó Đức đưa nguyên chai nước suối lạnh vô ngây ót tôi rồi nói.:
– “Uống đi ba, mày như chết rồi vậy” – Thằng Đức nói
Tôi cũng không có khách sáo làm gì đâu, thẳng ra nước chùa, trai cho thì mình uống, ngu sao bỏ, phí phạm lắm. Tôi mở nắp nốc một hơi…rồi hơi nữa hết cạn cái chai nửa lít, thằng đó nó trợn con mắt quay qua dòm.:
– “Đm, mày uống như quái thú” – Thằng Đức nói.
– “Ê cu, mày quen thằng kia không?” – Tôi nói
Tôi chìa ngón tay ra chỉ theo hướng thằng huấn luyện viên đang tập, thằng này nó nhìn theo ngón tay tôi, tôi lén lén chộp chai nước nó nốc một hơi hết luôn, thằng Đức nó khờ lắm các bạn, nhưng tính nó tốt lắm, không biết do nó tốt thực không hay là do nó giả tạo nữa, nhưng nói chung nó cũng hòa đồng, ai cũng chơi, ai cũng giỡn ầm ầm lên hết