Truyện Giá Như

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
callboy sai gon top bot
trai bao
callboy sai gon top bot
trai bao sai gon
trai bao
trai bao
callboy sai gon top bot
callboy sai gon top bot
trai bao
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
\Sau Giông Bão//

Phía trên lang cang cầu có một cậu thanh niên đứng nhìn xa xăm .trong có vẽ đang suy nghĩ về chuyện gì đó!

-“A”

– Nghĩ gì lung tung đó?.Nước của em nè

– Hì dạ không có gì .haizzz em chỉ là nghĩ lại một số chuyện cũ thôi a

Tôi đưa tay nhận ly trà tắc anh đưa và trả lời.

Anh thở ra một hơi ,xoa đầu tôi và mắng tôi “ngốc” rồi cười.

– “Xì” ngốc à, em lại nghĩ tới mấy chuyên lung túng đó làm gì rồi lại buồn. anh không thích em buồn chút nào .vui lên nào, chuyện đã qua lâu rồi để cho nó qua đi,còn nghĩ lung tung nz là anh giận đấy.

Anh làm mặt nghiêm túc và nói với tôi. hì bởi đúng thật là tui còn rất may mắng khi gặp anh,người con trai chưa bao h đòi hỏi tôi bất kỳ thứ gì,luôn yêu tôi dù cho tôi là ai và trong hoàng cảnh nào vẫn luôn luôn ở cạnh tôi.bởi mới nói tui nợ a nhiều lắm,xin lỗi anh và cảm ơn anh vẫn ở bên em.

-“Dạ” hì cảnh sài gòi về đêm đẹp quá anh ha.

-“ừm” đẹp thật.

anh ôm tôi vào lòng, rồi nhìn khung cảnh xung quang và nghĩ thầm.

*chỉ cần có em bên cạnh, thì nơi nào cũng đẹp cả, “hì”*

*Ấm thật*tui nghĩ

Rồi chúng tôi đứng đấy, âm nhau và bàn luận với nhau và cùng nhìn những dòng người,dòng xe tấp nập phía dưới.hết chiếc này rồi đến chiếc khác và hết dòng người này đến dòng người khác, họ cứ lướt qua nhau.tôi bỏng có một suy nghĩ”may thật chúng ta không lướt qua nhau giống họ anh nhỉ*

-Em đói chưa Thiên.

-Dạ cũng hơi đói rồi anh hay mình đi kiếm quán ốc nào ăn đi anh.

Thiên là tên của tôi còn anh tên Lạc (cái này là do mình chế ra nha m.n tên nhân vật ko có thật nha)

-“ừm” quán cũ nha.

-“dạ”

Rồi anh chở tôi đi,băng qua những con đường và những ngã rẽ quen thuộc,ngồi phía sau anh và tui lại suy nghĩ…

-suy nghĩ gì nữa vậy? ;anh gọi tôi khi thấy tôi ngồi phía sau không nói gì cả!

-“dạ” không có gì em đag suy nghĩ tí nz ăn ốc xong có nên đi đâu ăn nữa không thôi ấy mà.hì

Tôi trả lời anh rồi vòng tay qua ôm a và nghĩ,mọi chuyện cũng đã qua 2 năm rồi cũng nên để nó lại và bước tiếp thôi, tôi lại càng ôm anh thật chật và thủ thỉ “cảm ơn anh”

-tới rồi, xuống xe đi em.

-“dạ”.

-chị liên cho em như cũ nha.

-“ơ kìa” thiên với lạc đó hả. rồi rồi vô bàn đi chị làm liền.

chị liên là chủ quán ốc này. “hì” nói là quán chứ chỉ vỏn vẹn có dâm ba cái bàn bài ra ở trên vĩa hè thôi. quán ốc này là quán mà hồi hai đứa mới quen thường đi ăn vs nhau tới tận giời,riết bởi chị chủ quen mặt mỗi lần chỉ cần tụi tôi vào là biết ngây sẽ ăn cái gì liền. tuy quán vĩa hè nhưng làm rất ngon. nói rồi tụi tôi đi bào bàn ngồi.

– “anh” nhanh thật ha mới đó mà em với anh đi cùng nhau cũng đã gần 3 năm rồi anh ha. tới cái quán này riết rồi cũng lờn mặt luôn rồi haha.

Anh nhìn tồi cười rồi bảo.

-“ừm” cũng 3 năm rồi. em cũng béo hơn xưa rồi

-thì tại anh nuôi khéo quá đó, không phải anh nói vậy sao. ;tui gõ đầu anh nhẹ rồi trả lời;

– “ui da” gan ha nay gõ đầu a. ùm mà có chút thịt vậy ăn thịt mới ngon ;anh chọc lại tôi;

– Nè nè hai ông con, đồ ăn lên rồi nà dọn dọn cho má tư để lên coi còn ngồi dỡn nữa 2 thằng quỷ.

-“Dạ”

Má tư là mẹ của chị liên chủ quán,tại ăn riết chai mặt nên gọi dì bằng má luôn cho thân mật. mà dì cũng thương tụi tôi lắm lâu lâu mà không thấy là nhắc suốt,rồi còn chọc tụi tôi là “tụi bây riết quên má hả gì mà không ghé gì hết” những lúc đó thì chị liên lại với vào nói tụi nó còn đi làm,bận bịu nữa mà má,nó mà dám quên con qua nhà nó hốt tụi nó cho má coi… nói vậy chứ chị nào biết tụi tôi ở đâu haha.

-“dạ” tụi con cám ơn má tự nha. trời thơm quá má ơi, mà dạo này má tư khỏe ha.. hì

-“ừ” ngon thì qua ủng hộ má cho vui,yên tâm má còn khỏe lắm tao còn chửi bây dài dài.

Nói rồi má lại cười vs tụi tôi. má tư là vậy tính cách thì hơi chợ búa xíu chứ dễ mềm lòng lắm.

-thôi ăn đi tụi con,má đi ra ngoài đó dọn món lên cho khách. mình con liên nó lo không xuể.

– dạ.

Nói rồi má lại quay lại công việc.

-má tư vui tính ghê a ha.

– “ừm” em ăn đi, tính má đó giời vậy mà ;nói rồi anh gắp đồ cho tôi.

-“ừm” anh cũng ăn đi.

nói rồi hai đứa gắp đồ cho nhau. vừa ăn vừa nói đủ thứ chuyện. má tư vs chị liên ở ngoài nhìn vô cười tủm tỉm.

-tụi nó trải qua đủ thứ chuyện mà vẫn ở cạnh nhau nhìn tụi nó vậy con cũng mừng thay em nó má ha.

-ùm, thấy tụi nó cũng khổ mà vẫn dìu dắc nhau đi má cũng mừng .

nói rồi 2 người quay lại công việc.bởi cuộc sống là vậy đó đôi khi không ruột thịt mà họ lại quan tâm, chia sẽ với mình vậy đấy. tình người mà.

-má ơi tính tiền cho tụi con.

-“ô” đợi má xíu, của tụi con 250k.

-dạ tiền nè má.hì

-tụi con về nha má. tụi em về nha chị.

– ùm ,bữa nào ghé máchị nữa nha.

-dạ.

xong rồi chúng tôi lại đi dạo phố ghé vài quán ven đường mà ăn vật.nói nào ngây quán vĩa hè vậy mà ngon, không gò bó,lại rất thoải mái, xong rồi trời cũng về khuya nên chúng tôi quay xe về nhà. một ngôi nhà vừa đủ cho 1 mái ấm của của 1 gia đình nhỏ. do chúng tôi thuê để ở và làm việc vì tui không thích định cư ở sài gòn nói đúng hơn cũng chưa có dư nhiều, tôi thích ở quên nên tôi và a có để dành một số vốn để sao này mua 1 căn nhà ở quê để ở gần mẹ.

– em lên nhà trước đi anh dẫn xe vô cái.

-dạ ;nói rồi anh dẫn xe vào còn tôi thì đi vào phòng thay đồ và vệ sinh cá nhân. lát sau thì anh cũng đi vào rồi 2 đứa thay đồ rồi chuẩn bị đi ngủ.

-anh ngủ ngon “chụt”

-em cũng ngủ ngon “chụt”.

chúc nhau rồi chúng tôi ôm nhau và bắt đầu chìm vào giất ngủ. đó là thói quen chúng tôi vẫn duy trì từ khi quen nhau đến giời!

tác giả:phần hồi ức là chuyện có thật nha m.n, còn từ phần sau này chở đi là do mình biên xoạn ra nha tên nhân vật cũng là do mình để vào thôi chứ không phải tên thật của họ. mình tính không viết tiếp nhưng nghĩ lại vẫn cần 1 cái kết thúc nên mình viết tiếp và. cũng muốn cho giới của mình 1 hy vọng về hạnh phúc… nếu có gì thì m.n cứ nhận xét vì đây là sản phẩm đầu tiên của mình để mình biết mà cải thiện về sau nha.. . Thank m.n
 

Bài tương tự