Truyện Em Sẽ Ra Sao

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
callboy sai gon top bot
trai bao
callboy sai gon top bot
trai bao sai gon
trai bao
trai bao
callboy sai gon top bot
callboy sai gon top bot
trai bao
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Tưởng Gia Huy vội vàng đứng lên đi về phía phòng của Minh Đan,anh giơ tay lên định gõ cửa thì cánh cửa mở ra.Tuy nhiên Minh Đan vẫn im lặng không nói gì và còn bỏ ra ngoài ban công đứng nhìn trời nhìn đất.Tưởng Gia Huy đi vào và ra đứng ở sau lưng của Minh Đan:

– Minh Đan,cho anh xin lỗi!

Minh Đan quay người lại thì mặt đối mặt với Tưởng Gia Huy.Nhưng rồi Minh Đan lách người qua định đi trở vào trong thì bị Tưởng Gia Huy giật tay lại:

– Đừng im lặng nữa mà.Em nói gì đi Minh Đan.

Hất tay Tưởng Gia Huy ra giọng Minh Đan đầy gắt gỏng:

– Thế anh còn muốn em nói gì nữa.Luôn cả hội đồng cổ đông cũng đã họp với ban quản trị rồi.Họ đều thống nhất chuyển em đi.

– Minh Đan à,anh mới là chủ tịch của khách sạn,anh còn chưa ký vào quyết định thì làm sao có chuyện em chuyển đi đâu chứ.Anh cũng biết,em bị dị ứng với thời tiết lạnh huống chi ở DL lạnh như vậy có lý nào anh còn để cho em đi ra đó.

– Tất cả bọn họ,người nào người nấy cũng đều coi thường năng lực làm việc của em.Họ còn lén lút nói xấu sau lưng em,bảo em là dựa vào mối quan hệ với anh mới có thể ngồi vào chiếc ghế giám đốc điều hành.

– Họ nói gì em cứ mặc kệ họ đi.Năng lực làm việc của em thế nào anh biết là đủ rồi.

– Huy à,thật ra là anh có đang nghĩ đến cảm nhận của em hay không vậy?

Tưởng Gia Huy ôm chặt Minh Đan vào lòng và nói:

– Anh lúc nào cũng nghĩ đến em mà.Chuyện ở khách sạn cứ để anh giải quyết.Nhưng xin em đừng để công việc làm ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta.Khi làm việc phải xưng hô theo chức vụ,anh đã khó chịu lắm rồi em có hiểu không vậy hả?

– Vâng,em hiểu rồi.

Tưởng Gia Huy hôn lên trán Minh Đan và nói:

– Nghe mẹ nói em về nhà ăn cơm anh vui lắm,bởi vì chỉ có những lúc ở nhà như thế này anh mới có nhiều cơ hội ở bên em.

– Vậy tối nay…

– Tối nay,anh sẽ ngủ lại đây.

– Nhưng em muốn về khách sạn ngủ mà.

– Ở đó làm sao yên tĩnh như ở nhà chứ.

– Anh muốn nói nhà nào đây?

– Thì là nhà của em,mà nhà của em cũng là nhà của anh.Bố mẹ đều muốn chúng ta sống với nhau thật vui vẻ và hạnh phúc mà.Anh đã nói rồi suốt đời này em sẽ không thoát khỏi tay anh đâu.

Tưởng Gia Huy bế Minh Đan lên và đi vào giường,anh đặt Minh Đan nằm xuống và đưa tay vuốt tóc Minh Đan:

– Vết thương trên mí mắt em lành rồi,may mà không để lại sẹo nếu không anh sẽ truy sát thằng khách chết tiệt đó.

Minh Đan cười nói:

– Hắn ta bị cơ trưởng Huyền Phong nện cho một trận thiếu điều ói cả mật xanh.Lúc đó trông mặt hắn ta buồn cười lắm.

Tưởng Gia Huy hôn lên chóp mũi cao thanh tú của Minh Đan và nói:

– Anh đang thấy em cười đây này.

– Huy à,anh chưa ăn tối đúng không?

– Đúng vậy.Nhưng anh muốn ăn thịt em trước.

Bên ngoài bà Diệp và cô Ngọc vẫn đang lắng tay nghe tiếng cười đùa của hai đứa ở bên trong phòng.Bà Diệp nói nhỏ với cô Ngọc:

– Hai đứa nó cuối cùng cũng chịu cười rồi.Chắc là tối nay Gia Huy sẽ ngủ lại đây.Lát nữa chị lấy thêm chăn mang vào cho hai đứa nó đi nhé.

– Vâng.

Lúc cô Ngọc dọn dẹp nhà bếp thì Minh Đan đi vào mở tủ lạnh rót nước uống.Cô Ngọc nhìn thấy Minh Đan vừa uống nước vừa tủm tỉm cười một mình cô nói:

– Biết là hạnh phúc rồi.Lát nữa tôi sẽ mang thêm chăn cho cậu Tưởng.

– Dạ cô đưa cho con mang vào là được rồi.

– Thế sao cậu không ở trong phòng nói chuyện với cậu Tưởng?

– Gia Huy ngủ rồi cô à.

– Sao ngủ sớm vậy?

– Dạ,mấy hôm nay anh ấy đi công tác vừa xuống máy bay là tới nhà tìm con,chắc ngồi máy bay nhiều giờ nên anh ấy mệt.Mà cô làm việc của cô đi,để con đi lấy chăn.

– Vâng.

Minh Đan ghé vào phòng ngủ của bà Diệp rồi lên giường ngồi xuống cạnh bà:

– Mẹ à,tối nay con muốn ngủ với mẹ.

Bà Diệp mắng yêu con trai:

– Xạo quá đi,có bạn trai đến thăm còn ở đó đòi ngủ với mẹ.

– Anh ấy ngủ trước con rồi.

– Con đó,mẹ thấy Gia Huy vừa phải lo cho công việc vừa phải chịu áp lực của gia đình,con cũng nên hiểu và thông cảm cho nó.Đừng có hở chút là giận dỗi,nhìn thấy nó quýnh quáng đi xin lỗi con thấy mà tội nghiệp.

– Mẹ à,không làm vậy anh ấy sẽ không biết con là quan trọng như thế nào đâu.

– Người ta là chủ tịch của cả một chuỗi khách sạn mà cứ phải hạ mình hết đi năn nỉ,rồi xin lỗi con.Con làm quá có ngày Gia Huy không thèm ngó ngàng gì tới con,lúc đó đừng có ôm gối mẹ mà khóc nhé.

– Con thách anh ấy cũng không dám.

– Thôi đi coi lấy thêm chăn rồi nghỉ ngơi sớm đi.

– Dạ,chúc mẹ ngủ ngon!

Lấy thêm chăn ôm trên tay Minh Đan đi trở về phòng.Nhìn lên giường thấy Tưởng Gia Huy vẫn đang ngủ say,Minh Đan đặt tấm chăn xuống giường rồi nằm xuống cạnh bạn trai mình.Minh Đan nhẹ nhàng cầm lấy tay Tưởng Gia Huy và khẽ nói:

– Em sẽ đi với anh đến cùng trời cuối đất.Em yêu anh Tưởng Gia Huy!
 

Bài tương tự