Truyện Dụ Nhi, Nằm Xuống Để Ta Thao

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
callboy sai gon top bot
callboy sai gon top bot
trai bao
trai bao
trai bao sai gon
trai bao
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Tác giả:Yin

Thể loại:Đam Mỹ

Nguồn:wattpad.com/user/Tamoikhongphaiheocon

Trạng thái:Đang ra

Câu chuyện tình yêu giữa vị tổng tài và thư ký của mình. Bắt đầu từ ngày Du Mạt năm nay chỉ mới 25 tuổi xin vào làm thư ký cho một công ty trong top 3 đứng đầu thế giới lại còn là thư kí của Chủ tịch tài ba trẻ tuổi có bệnh khiết phích cao nhưng mà bị bệnh này tính tình sẽ không cổ quái như vậy đi!

Còn hắn tên là Cẩn Chính, năm nay 30 tuổi chính là Chủ tịch công ty đứng đầu top 3 thế giới, bị mắc bệnh khiết phích nặng lại còn có một tính nữa chính là hay đi trêu trọc thư kí mới siêu đáng yêu cùng ngốc nghếch của mình.

Hãy cùng theo dõi bộ truyện đam mỹ đầu tay của mình nha!

Chap 1

Cậu tên là Dụ Mạt, năm nay 25 tuổi, bề ngoài ai cũng nói là rất giống con gái thậm chí là xinh hơn. Cậu tốt nghiệp ngành thư kí, hiện giờ đang đi xin việc ở một trong ba công ty đứng đầu thế giới tên HTH chuyên về mọi ngành nghề và là miếng mồi ngon của cả nước Y. Giờ phỏng vấn là 9h30 nhưng mọi nguời đều đến sớm nửa tiếng kể cả cậu. Chờ gần 3 tiếng cuối cùng cũng đã đến cậu. Dụ Mạt đứng lên, hai lòng bàn tay nắm thật chặt từ từ bước vào căn phòng có cánh cửa làm bằng gỗ Lim. Bước vào cậu thấy có 4 người đang ngồi, 3 năm và 1 nữ cùng với người vừa rồi gọi cậu vào chắc là thư kí. Đằng sau bọn họ còn có một cái gương rất lớn nhìn vào rất áp lực. Cậu ngồi xuống ghế, trên mặt nở một nụ cười phải nói là rất ngu chào hỏi.

Một lúc sau, Dụ Mạt bước ra với khuôn mặt có thể được coi là rất “vui vẻ”! (Lưu ý, phẩy trên là suy nghĩ còn gạch đầu dòng là câu nói) “Haizz…kiểu gì cũng không được nhận! Đành phải về nhà nộp lại hồ sơ vậy.”

$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$

Sau khi Dụ Mạt rời khỏi, tất cả mọi người trong phòng đều đứng dậy khó hiểu nhìn nhau, đột nhiên cái gương to đùng đằng sau mở ra, người đàn ông đầu tiên đi ra ngoài chính là một người anh tuấn không thể chịu được, mái tóc đen nhánh được cắt tỉa gọn gàng vuốt ngược lên, lông mày kiên nghị, một đôi mắt sắc màu đen sâu hun hút, sống mũi cao thẳng cùng bạc môi đang nhếch nhẹ rất khó để nhìn ra, đồ trên người toàn là hàng hiệu (t/g: ước gì ngoài đời có ai như ngôn tình thường tả, ta biết là có nhưng mà ta sẽ không bao h gặp được TT^TT!) sau đó là một số người nữa nối đuôi theo sau. Những phỏng vấn viên kia vừa nhìn thấy anh liền đồng loạt cúi chào:

-Tổng giám đốc.

Anh không nói gì chỉ đi ra cái ghế vừa mới được mang vào ngồi xuống (t/g: kiêu v, có ghế của mấy cô chú phỏng vấn không đi ngồi lại còn phải ngồi ghế mới! CC: thì làm sao *”liếc mắt đưa tình”* t/g: dạ, không có j con rể yêu quý *nói nhỏ* tên viết tắt đã giống cứt chó rồi mà còn cứ thích vênh!) nói:

-Được rồi liền bảo mấy người kia đi về đi, chúng ta chọn được rồi.

Một nhân viên trong số đó cả gan lên tiếng:

-Thưa giám đốc, tại sao anh lại chọn cậu ta? Rõ ràng bằng tốt nghiệp chỉ xếp loại trung, ngoài kia còn có cả khối người tốt hơn anh ta có bằng tốt.

-Tôi làm việc cần mấy người phải thắc thắc mắc sao, hửm?

-Dạ, không ạ.

-Vậy nếu như hiện giờ không ai có thắc mắc gì nữa thì liền giải tán thông bao cho cậu ta mai đi là. Còn nữa quản lí hà tí nữa đưa tôi sơ yếu lí lịch của cậu ta mang lên văn phong.

-Dạ, tổng giám đốc.

Sau đó Cẩn Chính đứng dậy đi ra khỏi phòng. Hai nữ nhân viên nhỏ đằng sau vừa thấy anh đi ra khỏi phòng liền thì thầm to nhỏ:

-Nhân viên nữ A: Này, tôi nghe nói tổng giám đốc là gay a! Có khi nào là vừa gặp đã yêu nên liền nhận cậu ta không chứ nghe anh Lí bảo cậu ta bằng cấp thấp như vậy khi nào được nhận chứ!

-Nhân viên nữ B: Ừm, tôi thấy cũng rất có khả năng nha. Giống như mấy Truyện đam mỹ mà tôi đọc í. Nhìn cậu ta ngốc như vậy chắc chắn là sẽ bị giám đốc từng bước từng bước dụ vào hang mà ăn, giống như tiểu bạch thỏ thu với phúc hắc sói xám công í.

Quản lí Hà An thấy hai người họ thì thầm to nhỏ liền đi ra cảnh cáo:

-Hai cô đứng đây buôn dưa cái gì, mau đi làm việc nếu không là tôi liền trừ lương.

-Dạ!

Sau đó hai nhân viên nữ liền mau chóng rời đi.

$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$

Trên tầng 65 của tập đoàn HTH. Văn phòng Tổng giám đốc:

-Thưa tổng giám đốc đây là tài liệu của cậu ta.

Quản lí Hà cung kính đưa bằng hai tay một xấp tài liệu nhỏ cho Cẩn Chính. Tay đeo bao tay màu trắng tao nhã nhận lấy vung tay:

-Được rồi, cô đi ra ngoài đi.

-Tôi xin phép.

Sau khi quản lí Hà rời đi, Cẩn Chính liền nhanh chóng giở tài liệu ra:

-Tên: Dụ Mạt. Tuổi: 25. Chiều cao: 1m80 “Ừm, mình cao 1m90 như vậy là tốt rồi!”. Cân nặng: 68 kg “Tại sao lại có thể gầy như vậy, sau này phải vỗ béo mới được.”. Tốt nghiệp trường… Chưa có bạn gái, ba mẹ mất từ nhỏ hiện đang ở cùng phòng trọ với một người tên Ả Lục “Không tệ, sau này bắt cóc liền dễ hơn. Chưa từng có người yêu (t/g: tại sao sơ yếu lí lịch lại có thể tra được mấy cái này a, ta tưởng chỉ có mục hiện có gia đình hay chưa thôi mà!) “Như vậy cái gì của em ấy mình đều có thể cướp đầu tiên rồi”.

$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$

Dụ Mạt sau khi về nhà liền tắm rửa một chút, vì hôm nay Ả Lục phải đi công tác nước ngoài với giám đốc (t/g: tiết lộ về sau Ả Lục và CEO của ẻm cx sẽ thành đôi nha!) nên cậu chỉ có một mình cho nên liền đi ăn cơm. Cơm nước xong đang định đi ngủ trưa thì điện thoại liền vang lên:

-Alo.

-Xin chào đây có phải là Dụ Mạt tiên sinh không?

Trong máy truyền ra chính là giọng ngọt ngào của nữ nhân viên.

-Vâng, xin hỏi đây là…

-À, tôi là người ở công ty HTH gọi đến để thông báo rằng tiên sinh đã được nhận vào l;àm thư kí Tổng giám đốc, ngày mai hi vọng anh có thể đến báo danh rồi đi làm luôn.

-Vâng tất nhiên!

-Vậy hẹn gặp anh lúc 8h sáng mai, xin đừng đến muộn.

Sau đó trong điện thoại liền truyền lên tiếng “tút tút”, Dụ Mạt ngồi trên giường đơ ra một lúc sau đó hét loạn lên:

-Ya… được nhận rồi, được nhận rồi! Đúng rồi, phải thông báo cho Ả Lục.

Dứt lời, Dụ Mạt liền nhấn số gọi, đợi một lúc bên kia liền truyền ra một giọng nói mệt mỏi với tiếng thở gấp kì lạ:

-Alo.

-Ả Lục à, cậu có sao không vậy? Đột nhiên giọng cậu quyến rũ hơn mọi ngày nha!

-À, không có gì đâu, mình chỉ đang vận động một chút thôi!

-À vậy sao (t/g: thụ thật ngây thơ, nói thế cũng tin!).

-Vậy rốt cuộc là có chuyện gì vậy nói nhanh đi!

-Đúng rồi, Ả Lục à mình được nhận vào công ty HTH rồi, là làm thư kí đó mai liền bắt đầu!

-Vậy sao, liền tốt rồi mình không cần phải nuôi cậu nữa. Thôi mình phải đi đây, bye bye.

-Bye… Ơ, mình còn chưa nói tạm biệt xong mà, Ả Lục đáng ghét.

Xong, Dụ Mạt liền nằm xuống cái gối êm ái hình con heo màu hồng, mặc bộ đồ ngủ con heo màu hồng, ôm gấu bông con heo màu hồng khổng lồ tên Pink mà chìm vào giấc ngủ trong sung sướng.
 

Bài tương tự