A
Tiếp tục nào ))
_____…__________…__________…_____
Sau khi vừa say vừa bị 1 trận tơi tả như vậy tôi không còn đủ sức chống cự với đám côn đồ đó nữa… Tôi bất tỉnh mặc kệ bọn hắn muốn làm gì thì làm. Bọn hắn vác tôi đến ngôi biệt thự biệt lập với ngoài kia, có muốn trốn thoát cũng trở nên khó khăn…
Khi tỉnh dậy, tay chân tôi đều bị trói trong căn phòng rộng lớn với thiết kế căn phòng tôi cảm thấy thật sự rất là quen thuộc hình như tôi đã gặp ở đâu đó rồi mà trong phút chốc không thể nào nhớ rõ ra là ở đâu thôi !
Vừa dứt suy nghĩ thì người đi đến gần sát căn phòng nơi tôi bị trói, tiếng động dần dần càng sát hơn và tiếng nói của ai đó thật sự là rất quen hình như là…
Đại ca là thằng nhóc này đây ạ, thân thế của nó không đơn giản đâu ạ. Là anh ta,… Người tôi điên dại trong những cơn say để đi tìm, tìm mãi tìm mãi không thể thấy từng ấy năm, đau lòng, tổn thương tôi đều nhẫn nhịn, để rốt cuộc bị đám đàn em dưới tay anh ta đánh thậm tệ,… Nực cười, nực cười mà…
– Anh đã đi đâu trong những năm qua ? Anh xem em con rối của anh hay là tình một đêm của anh đây ? Hay em cũng chã hơn những con điếm trong những cuộc vui của anh cùng đám côn đồ này ?
Bốp… Anh ta tát tôi vì tôi sỉ nhục anh ta, cũng như cái tát vì suy nghĩ anh ta là dạng vũ phũ,…
– Em nói sao ? Em đâu có điếm, em đâu phải tình một đêm của tôi,… Đúng em còn hơn những con điếm và là con rối của tôi để kiếm tiền từ bố của em,… Bố em thật giàu đấy haha… Em thật ngốc, tôi đã 1 lần tha cho em vì em là công cụ kiếm tiền của tôi thế mà em lại từ chui đầu vào rọ haha. Nên trách em ngốc hay nên trách bố của em quá nhiều tiền ?
– Tên khốn nạn, tệ bạc, bố tôi đối xử với anh hơn con ruột của ông ! Nếu không có bố tôi ắt hẳn công ty của anh cũng chã khá khẩm hơn nổi đâu ! Thật là quá sai lầm khi giúp anh mà, haha…
Tôi vừa cười vừa khóc, khóc vì đau lòng, cười vì mình quá ngu ngốc khi yêu một tên vũ phu như anh ta mà,…
– Em nói sao ? Bố em giúp tôi ? Hay tôi là người giúp bố em ? Em nên biết ai mới là người nắm chủ đại cuộc !
– Thừa thãi không phải vì công ty của anh bố tôi đâu ra nhiều sức như vậy…
– Bỏ qua chuyện của bố em và chuyện làm ăn đi ! Nghe nói em say sỉn đến thê thảm và gọi tên tôi như con điếm gọi tên đại gia khi thiếu tiền ấy nhỉ ? Haha thật tội nghiệp cho em làm sao. Em vẫn yêu tôi từng ấy năm khi tôi rời bỏ em đi sao ?
Anh ta tiến sát lại gần giường nơi tôi bị trói vừa nói vừa cởi trói.
– Em quá ngu ngốc khi yêu một tên vũ phu như tôi, tôi có gì để em yêu đau chứ ? Tên cầm đầu đám côn đồ, nhiều lần hãm hại bố em đến như thế mà em lại còn đi yêu tôi một cách mù quáng và điên cuồng haha. Ngu ngốc !
Hắn ta vừa nói vừa vuốt ve khuôn mặt tôi và ra hiệu cho đám đàn em lui khỏi phòng vừa đúng lúc tên cuối cùng bước ra khỏi phòng cũng là lúc hắn cuối xuống hôn tôi thật sâu, sau đó di chuyển xuống cổ mút đến bầm tím cả một khoang cổ hắn mới chịu buông tha cho tôi….
_____…__________…__________…_____
Sau khi vừa say vừa bị 1 trận tơi tả như vậy tôi không còn đủ sức chống cự với đám côn đồ đó nữa… Tôi bất tỉnh mặc kệ bọn hắn muốn làm gì thì làm. Bọn hắn vác tôi đến ngôi biệt thự biệt lập với ngoài kia, có muốn trốn thoát cũng trở nên khó khăn…
Khi tỉnh dậy, tay chân tôi đều bị trói trong căn phòng rộng lớn với thiết kế căn phòng tôi cảm thấy thật sự rất là quen thuộc hình như tôi đã gặp ở đâu đó rồi mà trong phút chốc không thể nào nhớ rõ ra là ở đâu thôi !
Vừa dứt suy nghĩ thì người đi đến gần sát căn phòng nơi tôi bị trói, tiếng động dần dần càng sát hơn và tiếng nói của ai đó thật sự là rất quen hình như là…
Đại ca là thằng nhóc này đây ạ, thân thế của nó không đơn giản đâu ạ. Là anh ta,… Người tôi điên dại trong những cơn say để đi tìm, tìm mãi tìm mãi không thể thấy từng ấy năm, đau lòng, tổn thương tôi đều nhẫn nhịn, để rốt cuộc bị đám đàn em dưới tay anh ta đánh thậm tệ,… Nực cười, nực cười mà…
– Anh đã đi đâu trong những năm qua ? Anh xem em con rối của anh hay là tình một đêm của anh đây ? Hay em cũng chã hơn những con điếm trong những cuộc vui của anh cùng đám côn đồ này ?
Bốp… Anh ta tát tôi vì tôi sỉ nhục anh ta, cũng như cái tát vì suy nghĩ anh ta là dạng vũ phũ,…
– Em nói sao ? Em đâu có điếm, em đâu phải tình một đêm của tôi,… Đúng em còn hơn những con điếm và là con rối của tôi để kiếm tiền từ bố của em,… Bố em thật giàu đấy haha… Em thật ngốc, tôi đã 1 lần tha cho em vì em là công cụ kiếm tiền của tôi thế mà em lại từ chui đầu vào rọ haha. Nên trách em ngốc hay nên trách bố của em quá nhiều tiền ?
– Tên khốn nạn, tệ bạc, bố tôi đối xử với anh hơn con ruột của ông ! Nếu không có bố tôi ắt hẳn công ty của anh cũng chã khá khẩm hơn nổi đâu ! Thật là quá sai lầm khi giúp anh mà, haha…
Tôi vừa cười vừa khóc, khóc vì đau lòng, cười vì mình quá ngu ngốc khi yêu một tên vũ phu như anh ta mà,…
– Em nói sao ? Bố em giúp tôi ? Hay tôi là người giúp bố em ? Em nên biết ai mới là người nắm chủ đại cuộc !
– Thừa thãi không phải vì công ty của anh bố tôi đâu ra nhiều sức như vậy…
– Bỏ qua chuyện của bố em và chuyện làm ăn đi ! Nghe nói em say sỉn đến thê thảm và gọi tên tôi như con điếm gọi tên đại gia khi thiếu tiền ấy nhỉ ? Haha thật tội nghiệp cho em làm sao. Em vẫn yêu tôi từng ấy năm khi tôi rời bỏ em đi sao ?
Anh ta tiến sát lại gần giường nơi tôi bị trói vừa nói vừa cởi trói.
– Em quá ngu ngốc khi yêu một tên vũ phu như tôi, tôi có gì để em yêu đau chứ ? Tên cầm đầu đám côn đồ, nhiều lần hãm hại bố em đến như thế mà em lại còn đi yêu tôi một cách mù quáng và điên cuồng haha. Ngu ngốc !
Hắn ta vừa nói vừa vuốt ve khuôn mặt tôi và ra hiệu cho đám đàn em lui khỏi phòng vừa đúng lúc tên cuối cùng bước ra khỏi phòng cũng là lúc hắn cuối xuống hôn tôi thật sâu, sau đó di chuyển xuống cổ mút đến bầm tím cả một khoang cổ hắn mới chịu buông tha cho tôi….