Truyện Cậu Có Biết Tôi Dành Cả Thanh Xuân Để Chờ Cậu Không?

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Giới thiệu: đâ câu chuyện về tuổi thanh xuân xoay quanh 2 nhân vật chính là Bi(cậu) và Bo (hắn) với nhiều tình tiết biến cố xoay quanh ( gia đình, bạn bè, xã hội…)

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ


————————————–

CHAP1:

-Này Bi mai là ngày khai trường mày chuẩn bị đầy đủ hết chưa?

– Rồi, còn mày? Mày chuẩn bị hết chưa?

– Chưa hihi… Mà dạo này mày gương mẫu quá ta, bình thường mày làm biếng dữ lắm mà…

– Ừ thì….

– À có phải do người đó không?

– Ai cơ?

– Thì do thằng con trai ngồi sau mày năm trước đó…

– Mày… mày… mày nghĩ sao nói tao với hắn ( đỏ mặt )

– Thôi khỏi giấu đi nha…mặt mày đỏ lên hết rồi.

– Mày không chọc tao mày k sống được à

– Mà tao nói này, hình như nó là trai thẳng đó, nó hẹn hò với nhỏ chung lớp đó, mày không biết à?

-Tất nhiên là tao biết chứ…

– Vậy sao không nhanh chóng kết thúc tình cảm ấy của mày đi?

– Mày nói nghe dễ lắm… với lại nhìn thấy cậu ấy vui tao cũng đã vui rồi, chỉ mong được nhìn thấy nụ cười đó thôi

– Mày nặng lắm rồi… Haizzz

….

Sáng hôm sau, ở lớp mới khoảng 6 giờ sáng:

– Ê, đi ăn sáng hông mậy

– Khoan, hôm nay nó có vào lớp không mậy?

– Sao mày hỏi tao ? Ủa mà sao mày hỏi vậy?

– Tại hôm qua tao nghe nói nó bị sốt

– Quan tâm dữ…

– Chứ sao?

– Mày làm ơn đi ăn sáng nhanh lên nếu không một hồi bắt đầu làm lễ là khỏi ăn nha.

-…

6h45p hồi trống vang lên ” Tùng tùng tùng”

Bi và Thư chuẩn bị xuống sân trường làm lễ…

– Bi! Mày làm gì mà thờ thẩn vậy? Một hồi nó vào trường bây giờ ấy mà.

– Tao sợ nó bị sốt cao quá mày ơi

– Thôi được rồi nếu nó không vào thì khi đi về tao với mày qua nhà nó thăm, chịu chưa?

– Lấy tư cách gì ?

– Bạn bè cùng lớp

– Nhưng tao cảm thấy ngại ngại sao ấy

– Chuyện gì?

– À thôi bỏ qua đi,người ta vào rồi kìa…

Tiếng chân chạy trên hành lang cùng tiếng thở hồng hộc đang dốc sức chạy để chuẩn bị cho kịp giờ ra sân…

– Phù…

– Bo, sao mày đi trễ quá vậy

– Hì hì, tại tao ngủ quên ấy mà

Hắn nở nụ cười tỏa nắng ấy… nụ cười làm cậu phải chết đứng

– Hôm qua nghe nói mày bị sốt, mày hết chưa?

– Ừ hôm qua tao bị sốt, bây giờ hết rồi

– Mày ăn sáng chưa đấy?

– Hì hì, sáng dậy muộn nên chưa kịp ăn gì.

– Nhỡ đói thì sao?

– Hì hì không sao đâu… hồi ra về tao chạy đi ăn ngay ấy mà

– Bó tay mày luôn đấy

Bi quay qua Thư:

Mày với thằng Bo xuống dưới trướcđi, hồi tao xuống ngay, nhớ chừa chỗ cho tao. À mà nhớ ngồi phía cuối hàng nha..

– Ừ, mà mày đi đâu đấy?

– Tao có việc

Khi mọi thứ đã được sắp xếp xong, tất cả mọi người đã tìm được chỗ ngồi…

– Phù…

– Nè,mày ăn đi

– Hử? ( Hắn ngước lên nhìn )

– Bánh mì này, ăn nhanh lên hử cái gì?

– Ui, hóa ra nảy giờ mày đi mua cho tao đấy à, cảm ơn mày nha…

– Khách sáo làm gì…

Hắn đưa tay lên xoa đầu cậu:

– Cảm ơn nha

Động tác này làm cậu đỏ mặt:

– Ừ…. mày ăn đi

Con Thư ngồi phía trên nói:

– Bạn thân cùng bàn với nhau cả nó có bao giờ mua cho mình thứ gì… vậy mà bây giờ vì một thằng đẹp trai nó mua cho thằng này… đồ dại trai

– Ơ con này, mày không nghe Bo bị bệnh à, mày thì khỏe như trâu …

– Vậy tao đi làm cho tao bệnh nhé

– Con khùng này…

– Bi này, cảm ơn mày nha hay là ra về tao dẫn mày đi ăn

– Ừ cũng được

– Có mời thêm tao không?

– Tất nhiên là có rồi Thư cô nương, bạn bè nhau cả

Lúc này Bi ngắm Bo rất kĩ… thầm nghĩ:” Tao muốn tiến xa hơn mức tình bạn nữa đồ ngốc à…”

Sau buổi khai giảng năm học mới, cả 3 cùng nhau đi uống trà sữa…

– Hôm nay tôi khao, 2 người cứ uống thoải mái nha

– Ok

Sau trận trà sữa no say thì cả 3 cùng nhau về nhà…

– Ê Bo mai mấy giờ mày đi học?

– 6h

– Thôi đi sớm hơn xíu đi, mai tao với Thư qua rủ mày đi cùng

– OK

– Bye

—– Hết chap1 ——
 

Bài tương tự