A
adminboy
Guest
Bố nói gia đình không bao giờ chấp nhận một thằng con trai như em. Mẹ em thì khóc hết nước mắt, nói "Con ơi ngày hôm sau cùng mẹ lên bệnh viện để 'khám giới tính''.
Em năm nay 20 tuổi, là con trai trong gia đình ba đời độc đinh. Ở quê em, việc con trai nối dõi tông đường vẫn là điều gì đó rất nặng nề. Trong suốt những tháng ngày thơ ấu, em luôn ngoan ngoãn, học tập tiến bộ và là niềm tự hào của gia đình. Mọi thứ đều tốt đẹp và hạnh phúc trừ việc em là gay.
Em nhận ra mình thuộc giới tính khác mọi người từ khi lên lớp 7, thời điểm em cảm thấy rung rinh trước một bạn trai rất menly trong lớp. Mọi điều đều được giấu kín vì em biết gia đình em sẽ không bao giờ chấp nhận điều này cả.
Trong suốt những năm thời cấp 3, có khá nhiều bạn gái đã tỏ tình với em, có bạn còn đến tận nhà chơi. Em có tính cách hòa đồng nên dù không thích em cũng không thể hiện thái độ phản ứng hay khó chịu gì cả. Bố mẹ em còn nghĩ em có bạn gái, nhắc nhở tập trung học hành rồi hãy tính đến việc yêu đương. Thi thoảng, em từng khóc thầm khi thấy bạn trai mình thích công khai tỏ tình một bạn nữ khác lớp. Nhưng rồi em cũng yên ổn trải qua những tháng ngày của tuổi học sinh.
Khoảng thời gian lên đại học mọi thứ thay đổi hẳn, kể cả việc em tìm thấy một nửa ghép của chính mình - một bạn nam khác. Em không biết nên nói thế nào với bố mẹ về việc có người yêu - mà như mọi người thường nghĩ về bê-đê, nên em giấu nhẹm chuyện này với gia đình.
Tuần trước, em dẫn bạn trai về nhà chơi và nói dối là bạn bè. Bố mẹ em rất vui vẻ đón tiếp, nấu đồ ăn ngon cho hai đứa và tụi em dẫn nhau đi chơi, tối lại về nhà. Sau đó, em và bạn trở lại trường học thì bố gọi điện cho em về nhắc nhà có việc gấp. Khi em về, bố đã trói em lại và đánh. Bố nói gia đình không bao giờ chấp nhận một thằng con trai như em. Mẹ em thì khóc hết nước mắt, nói "Con ơi ngày hôm sau cùng mẹ lên bệnh viện để 'khám giới tính''.
Tính tự ái cao nên em đã vùng vằng bỏ đi mấy ngày. Em đem chuyện này kể với bạn trai, anh ấy khuyên em nên thú nhận và mong được bố mẹ tác thành. Thậm chí, anh ấy còn xin theo về chịu đánh cùng em.
Em đã trở về nhà, vài hôm liền không ai nói với ai câu gì. Bố em người gầy rộc, mắt trũng sâu còn mẹ em thì lên chùa cầu cúng từ hôm ấy. Em rất thương bố mẹ. Em vẫn canh cánh về hạnh phúc của bản thân nhưng lại mang nỗi lo vì nhà có mỗi đứa con trai, lại là trưởng họ, sau này nhiều trách nhiệm cần gánh vác. Nếu tiêm hooc môn nam liệu có giúp em nam tính trở lại không ạ? Hay phải đưa đến điều trị tâm lý không ạ? Em nên làm thế nào đây, mong mọi người tư vấn cho em.
Em năm nay 20 tuổi, là con trai trong gia đình ba đời độc đinh. Ở quê em, việc con trai nối dõi tông đường vẫn là điều gì đó rất nặng nề. Trong suốt những tháng ngày thơ ấu, em luôn ngoan ngoãn, học tập tiến bộ và là niềm tự hào của gia đình. Mọi thứ đều tốt đẹp và hạnh phúc trừ việc em là gay.
Em nhận ra mình thuộc giới tính khác mọi người từ khi lên lớp 7, thời điểm em cảm thấy rung rinh trước một bạn trai rất menly trong lớp. Mọi điều đều được giấu kín vì em biết gia đình em sẽ không bao giờ chấp nhận điều này cả.
Trong suốt những năm thời cấp 3, có khá nhiều bạn gái đã tỏ tình với em, có bạn còn đến tận nhà chơi. Em có tính cách hòa đồng nên dù không thích em cũng không thể hiện thái độ phản ứng hay khó chịu gì cả. Bố mẹ em còn nghĩ em có bạn gái, nhắc nhở tập trung học hành rồi hãy tính đến việc yêu đương. Thi thoảng, em từng khóc thầm khi thấy bạn trai mình thích công khai tỏ tình một bạn nữ khác lớp. Nhưng rồi em cũng yên ổn trải qua những tháng ngày của tuổi học sinh.
Khoảng thời gian lên đại học mọi thứ thay đổi hẳn, kể cả việc em tìm thấy một nửa ghép của chính mình - một bạn nam khác. Em không biết nên nói thế nào với bố mẹ về việc có người yêu - mà như mọi người thường nghĩ về bê-đê, nên em giấu nhẹm chuyện này với gia đình.
Tuần trước, em dẫn bạn trai về nhà chơi và nói dối là bạn bè. Bố mẹ em rất vui vẻ đón tiếp, nấu đồ ăn ngon cho hai đứa và tụi em dẫn nhau đi chơi, tối lại về nhà. Sau đó, em và bạn trở lại trường học thì bố gọi điện cho em về nhắc nhà có việc gấp. Khi em về, bố đã trói em lại và đánh. Bố nói gia đình không bao giờ chấp nhận một thằng con trai như em. Mẹ em thì khóc hết nước mắt, nói "Con ơi ngày hôm sau cùng mẹ lên bệnh viện để 'khám giới tính''.
Tính tự ái cao nên em đã vùng vằng bỏ đi mấy ngày. Em đem chuyện này kể với bạn trai, anh ấy khuyên em nên thú nhận và mong được bố mẹ tác thành. Thậm chí, anh ấy còn xin theo về chịu đánh cùng em.
Em đã trở về nhà, vài hôm liền không ai nói với ai câu gì. Bố em người gầy rộc, mắt trũng sâu còn mẹ em thì lên chùa cầu cúng từ hôm ấy. Em rất thương bố mẹ. Em vẫn canh cánh về hạnh phúc của bản thân nhưng lại mang nỗi lo vì nhà có mỗi đứa con trai, lại là trưởng họ, sau này nhiều trách nhiệm cần gánh vác. Nếu tiêm hooc môn nam liệu có giúp em nam tính trở lại không ạ? Hay phải đưa đến điều trị tâm lý không ạ? Em nên làm thế nào đây, mong mọi người tư vấn cho em.
An Thịnh
Vnexpress
Vnexpress