A
adminhuy
Còn chưa tới một tháng nữa là tới Tết rồi sắp thi kết thúc môn tùm lum luôn nhìn ngán gì đâu mới ngày nào vào học mà giờ mấy cuốn giáo trình học xong mẹ mà biết gì chết liền có dạy nhiêu đâu toàn bắt sinh viên tự nghiên cứu. Chắc phải học từ từ mấy môn thi trước rồi không còn nhiều thời gian nữa…nằm dài trên giường coi mấy bài tập hóa đại cương thì xíu thấy bóng dáng nó ngoài cửa. Lột quần áo quăng lên sào đồ phía sau cánh cửa thấy tui nằm mở miệng ra nói móc.
– Nói dọn đi luôn mà ? – nó nói.
– Cuối tháng dọn đóng tiền rồi ngu gì đi sớm.
Nó không nói gì thêm mặc áo thun rồi đi ra ngoài, tui cũng không thèm để ý. Hai thằng kia nhiều chuyện hỏi vào.
– Ông dọn đi thiệt hả ?
– Um để coi, vui ở buồn dọn à, thiếu gì chỗ ở.
– Tui thấy ở đây cũng được đi học gần mà, dọn chi đi học xa ?
Nằm lăn qua lăn lại suy nghĩ coi chiều nay ăn gì, giờ mà nấu cơm là không có rồi đó chợ dẹp mẹ hết bán tạp hóa còn cũng mắc chắc là phải ăn tiệm rồi, cơm, hủ tiếu, bánh canh…Hai thằng kia bữa nay siêng nấu ăn vậy ta năm 12 tháng chắc được ngày quá. Tụi nó mời ăn cơm nhưng tui từ chối thật ra mời cho có chứ ai mà ăn chung kì vậy thân thiết gì đâu. Phòng kế bên nấu canh chua thì phải nghe mùi là biết mà phòng đó không thân lắm tin học với anh văn khó chơi chung cũng đóng cửa suốt, xóm trên thì thể chất âm nhạc khỏi phải nói toàn ăn tiệm và ghi nợ mới ghê. Trời tối nhanh vãi mới đó gần 6 giờ tui mặc quần tây đi lang thang kiếm quán cơm mà nay sao dẹp sớm vậy trời không lẽ ăn hủ tiếu nữa sao? Đi ngược lên phía bưu điện rồi dài lên toàn quán ốc với nhậu có khỉ gì ăn đâu hồi xưa bán ít lắm không như giờ muốn ăn gì cũng có cho dù nữa đêm.
– Lên xe chở đi ăn nè ? – nó kêu.
– Không cần, tui tự đi được.
– Đi không ? Mệt rồi nha.
– Không. – tui đứng lại dưới một gốc cây ven đường nhìn nó.
– Không ăn cũng được nhưng đi theo tao chút.
– Đi đâu kệ mấy người liên quan gì tui.
Tui nhây nó bắt đầu nổi điên nạt tui giữa đường ai đi ngang cũng nhìn tưởng sắp đánh lộn thấy quê quê nên xuống nước ngồi cho nó chở đi đâu thì đi. Gió lạnh mà ngược gió nữa chứ nỗi cả gai óc lên. Thấy nó chạy ra hướng trung tâm thành phố rồi qua khu chợ đêm lần đầu tiên tui ra đây luôn buổi tối khá nhộn nhịp có một khu bán đồ ăn đêm và một khu bán quần áo cũng khá dài. Nó dừng xe ngay trước quán ăn đêm thấy cái bảng ghi bánh cống, xèo, khọt, hột vịt lộn….bán gì mà hơn 7 món vậy trời làm sao kịp mới ghê. Tui kéo ghế ngồi đối diện nó nhìn ra phía ngoài đường để tiện coi xe luôn chứ ở đây cũng không an toàn lắm vì không có bảo vệ dễ mất đồ nên xe ai nấy giữ.
– Ăn gì thì kêu đi. – nó nói.
– Bánh cống là bánh gì vậy ? – tui hỏi.
Quê tui đâu có bánh này nghe tên lạ làm tui tưởng tượng bậy bạ chắc bánh này ngồi ăn trên cái ống cống…hay đại loại như vậy.
– Muốn biết thì ăn rồi biết hỏi nhiều quá.
– Không nói thì thôi. Khó ưa…– tui lẩm bẩm.
– Cô ơi bánh cống bán sao vậy ?
– Một dĩa 12 ngàn 4 cái. Con lấy mấy dĩa ?
– Cho con 2 dĩa, một ly đá me.
Còn nó kêu 2 bánh xèo với hột vịt lộn xào me. Một dĩa rau sống bự được dọn ra còn nguyên cành ướp đá lạnh nhìn lạ không có lặt sẳn mà mình ăn bao nhiêu thì tự lặt bấy nhiêu có mấy lá cây bằng lăng nữa ăn cũng ngon hơi chát chát. Lần đầu ăn bánh cống mới biết nó ngán dữ dội vậy biết vậy nãy kêu 1 dĩa thôi hai dĩa tới 8 cái lận ăn lòi họng cũng không hết nữa nó nhiều dầu quá với béo. Bánh ngon ghê mà ngán ăn kèm với rau sống thì ngon hơn bánh xèo theo tui là vậy.
– Bánh cống ngon lắm ăn thử đi. – tui dụ nó vì ăn hết nỗi rồi bỏ thì sợ nó chửi.
– Ngon thì ăn đi. – vừa nói nó vừa ăn bánh xèo cũng gần hết xong.
– Ờ, không ăn thì thôi.
Tui ráng ém còn 3 cái cuối ngán lòi họng ăn xong năm sau hết thèm bánh cống luôn, ăn này tới mai còn chưa đói luôn quá. Đá me ngon thiệt vừa uống mà tui thích nhai mấy hột me là chính thôi à. Còn một cái bánh tui ăn nữa là ói liền tại chỗ nên gắp bỏ qua dĩa nó.
– Bánh ngon ăn còn cái cuối để dành cho nè. – tui nói giọng chảnh =)).
– Ngon thì ráng mà ăn đi bỏ qua đây chi.
– Nói chứ ăn dùm đi, ngán quá rồi.
– Ăn hột vịt không ? – nó hỏi.
– Thôi ăn đi, tui không ăn hột vịt lộn.
– Ăn xong qua công viên chơi không ?
– Sao cũng được.
Bánh cống là một đặc sản của Sóc Trăng và du nhập qua nhiều tỉnh thành nên nó sẽ biến tấu khác đi với nhiều nguyên liệu phù hợp với khẩu vị của từng địa phương, thường nó làm bằng bột gạo một ít bột mì, đậu nành, đậu xanh, thịt, khoai môn, trứng vịt, tôm…người ta sẽ cho bột vào trong cái khuông hay gọi là cái cống và chiên ngập trong dầu tới khi vàng, khi ăn để nguyên cái hay cắt ra tùy người ăn kèm rau sống với nước mắm.
Ăn xong nó chở vòng qua phía công viên Văn Miếu, tui đi bộ dọc theo bờ hồ có mấy cây liễu đỏ trong khi nó đi gởi xe chưa qua tới. Nhiều cặp ngồi kín mẹ nó hết bang ghế đá mà đa số là sinh viên trong phường 6 ra đây chứ đâu nhìn mặt toàn quen quen biết đâu lát gặp tụi chung lớp không chừng. Tui trèo lên đồi cỏ nằm dài ở một khoảng trống không có ai nhìn lên bầu trời đêm, gió thổi hiu hiu sương lạnh xuống dần.
– Ở đâu vậy ? – nó gọi hỏi.
– Trên đồi cỏ.
Lát sau nó mò lên tới ngồi kế bên tui chứ không nằm. Trong không gian càng lúc càng vắng chỉ còn ánh đèn vàng hiu hắt tui nhắm mắt lại nằm đó chứ không ngủ.
– Mày dọn nhà trọ thiệt hả ? – nó hỏi.
– Tui nghe nhưng không trả lời.
Ngồi được một lúc chắc mỏi lưng nên nó cũng nằm dài xuống bãi cỏ đối diện tui rồi khoanh tay trước ngực im lặng không hỏi thêm điều gì. Không gian im lặng cứ thế trôi qua, thật ra cũng muốn hỏi nó vài điều nhưng rồi lại thôi thật ra từ lúc biết nó tới giờ không biết gia đình nó ra sao chỉ biết nó còn đứa em gái.
Nó rít một hơi dài rồi thả một làn khói bay mờ mịt vào khoảng không, từ hồi ở chung tui phá riết thấy nó cũng ít hút thuốc lại bớt và cũng bớt ho hơn. Hết một điếu nó định thêm điếu nữa nhưng bị tui chụp tay lại không có nó lấy thêm điếu thuốc. Bàn tay nó rắn rỏi và chai sạn của dân lao động thấy tui nắm chặt nên nó thôi không cố lấy gói thuốc lá. Bàn tay trái nó có một vết sẹo dài hằn lên khá rõ, tui sờ lên rồi hỏi:
– Sao bị sẹo này vậy ?
– Té.
Tui biết nó nói xạo, không ai té mà sẹo dài và sâu như vậy hết. Có lẽ khi về tui sẽ tìm hiểu thêm về gia đình nó coi sao chứ hỏi nó sẽ không bao giờ nói ra đâu chắc tụi nhà trọ sẽ biết dù sao cũng ở chung hơn 2 năm mà.
– Khi nào về quê cho tui theo với ? – tui nói.
– Đi làm gì.
– Đi cho biết nhà bạn bè có sao đâu.
– Đi về !
Nói xong nó đứng dậy đi lững thững xuống đồi, tui lồm cồm ngồi dậy nhìn theo nó. Giờ cũng vắng người hơn 10 giờ đêm rồi với sương xuống lạnh thêm gió nữa.
– Chờ tao với coi.
Chạy theo sau nó xuống dưới rồi đi ra cổng băng qua đường lấy xe về. Trời những ngày cuối năm lạnh, tui vòng tay qua ôm eo nó thấy không nói gì chắc là không phản đối.
– Ăn gì thêm không ?
– Thôi tao còn no lắm, chắc tới mai luôn về đi lạnh quá trời.
Chạy gần 15 phút về tới nhà trọ nó gửi xe còn tui về phòng trước, rữa mặt xong vào giăng mùng lên tính trùm mền vì còn lạnh cái tui thấy anh Toàn ôm cái mền đi qua phòng 4 tui nhiều chuyện ngoắc ảnh lại.
– Ôm mềm đi đâu vậy anh ?
– Tụi nó dẫn gái về anh bị đuổi chứ gì ?
– Có luôn nữa hả, vụ này lạ à nha ?
– Em mới ở đây nên không biết, với anh em nên nhường nhau cũng không sao.
– Uả mà sao có mình anh đi còn tụi 3 thằng kia lận mà ?
– Thì tụi nó có bạn gái…
– Ủa là sao ta ?…
Cu Trọng ở đâu xuất hiện đá đít tui cái bộp rồi giở giọng ra lệnh.
– Nhiều chuyện đi vào phòng nhanh !
– Kệ tui thứ vô duyên đang nói chuyện…
Anh Toàn cũng chui vào phòng luôn rồi nên không hỏi được gì nữa.
– Nhiều chuyện lát hồi tụi nó đánh tao không can đâu, chuyện người ta quan tâm làm gì ? – nó còn cằn nhằn.
Nhưng trong đầu tui vẫn còn nhiều câu hỏi thắc mắc vẫn chưa có lời giải đáp xem ra cái nhà trọ này bắt đầu thú vị rồi nha.
Nó ra cửa đứng tay cầm điếu hero định bật quẹt châm hút bị tui phát hiện giật lấy.
– Dẹp nãy mới hút rồi, hút quài ung thư phổi, ung thư cả xóm ai chịu nổi, dẹp đéo hút !
Nó giật lại điếu thuốc nhưng không thành, tui thách thức nếu nó làm càng tui bóp nát là khỏi hút. Nó tức đá vào cái cửa rồi bỏ vào phòng vì đó là điếu cuối cùng trong gói haha, giờ mà nó đi mua tui cũng chửi nó ngon đi mua đi. Hơn 11 giờ rồi mới chịu lấy bài tập ra làm ngày nào cũng thức khuya vậy hỏi sao không dễ bệnh, hôm nay nó học nhạc vẽ mấy cái nốt nhạc đồ rô mi gì đó thứ mình hay học hồi cấp 1, 2…mà đa số thấy kho trọ này vậy toàn sống về đêm. Tui quấn cái mền lại như con sâu trong kén ngồi coi nó vẽ vẽ…thấy mà buồn ngủ tui ngáp dài,
– Tui vẽ dùm cho.
– Con ca*c, biến ra chổ khác chơi.
– Lo*n nè, chơi đi.
Tui đó giờ không nói bậy mà ở chung nó riết lây mẹ rồi, nói kiểu vậy mới vừa với nó tử tế nó không chịu.
– Ê, hay rình tụi phòng ba đi ! – tui đề nghị.
– Ngủ đi tào lao, tụi nó đụ đéo rình làm gì. Hay muốn nó đụ mày ?
– Ừ !
– Biến liền – nó đập đầu tui cái rồi chửi.
– Cục súc vãi, con nào lấy mày chắc bị đánh ngày trăm giác, mà vô duyên như mà ế cả đời con nào thèm lấy haha…
Hai thằng quỷ nhỏ giường kế bên chưa ngủ nằm cười ké, tào lao thiệt chứ. Tối nay thằng nào cũng xàm xàm thằng Ân đề nghị kể chuyện ma thằng kia thì rủ chơi cầu cơ hết chuyện với tụi này thiệt chứ mà nghe nói tụi phòng 2 có bàn cơ bằng ván hòm hay chơi xin số đề nể thật bữa nào nó vật lòi lo*n tụi bây ra cho bỏ tật chơi ngu. Rồi thằng Ân được đề cử kể chuyện ma nhà trọ mà không biết nó lấy thông tin đâu nhà trọ tui đang ở hồi xưa có vụ treo cổ cái khu mà có gác tụi con gái đang ở nên lúc nào cũng sáng đèn cái hồi đầu những năm 2000…tui mới hỏi thằng Trọng có thiệt vụ nào không thì nó nói có lúc mới vào cũng nghe tụi sinh viên cũ kể mà chủ nhà trọ thì không nghe nói. Nếu có cũng ém nói có thằng nào dám thuê ở mới lạ. Má 12 giờ đêm kể nghe rung mình đéo thằng nào đám đi đái luôn chơi ngu thiệt chứ gặp nhà vệ sinh ngoài nữa chạy ra cũng tối om mà phòng trọ tui giáp cái sàn nước rồi tới dãy có gác sát bên mới ghê.
– Tao mắc đái quá, đi với tao đi. – tui năn nỉ nó.
– Mắc thì đi kêu tao làm gì ?
– Tự đi được đéo kêu mày rồi.
– Ráng nhịn đi haha…
– Thằng chó…nhớ mặt mày đi nha.
Tui thò đầu ra khỏi cửa coi thử thấy tối thui mà vắng hoe sao tối nay tụi con gái hay sống về đêm không mở cửa sáng đèn nhỉ, lúc cần không thấy lúc không cần thì mở cửa như đi khách thứ gì đâu. Cái tui ngu ghê chợt nhớ ra vụ mình có hàng mà sợ gì, cái chạy đi lấy cái bóp cầm theo chạy ù ra nhà vệ sinh tối thui. Vào đây còn linh nghiệm không ta ? Biết chết liền luôn mà hình như kỵ nhà vệ sinh mấy chổ dơ thì phải tui thấy tui bậy sai sai rồi…mới tè xong mở cửa ra nó hù một cái muốn xỉu, thằng chó tao hận mày. Nó với tụi kia cười chọc quê khốn nạn cả lũ mà chờ đó tui rửa hận cho coi. Bữa nào mấy con đó ra thiệt tới đừng có la làng mà kêu tui. Tui hối nó vẽ nhanh nhanh rồi tắt đèn ngủ khuya rồi mở đèn sáng rực không ngủ được nó đi đái xong vào cài chốt bóp khóa cửa như mọi khi rồi chui vào mùng nằm phía trong sát vách tường còn tui nằm phía ngoài. Hai thằng kia cũng trùm mềm im ru từ nãy giờ rồi chắc ngủ trước. Tui nằm xoay lưng ngược hướng với nó cắm cái tai nghe vào điện thoại bật chú đại bi nghe rồi niệm theo trong đầu, nó thì vẫn nghe ba cái nhạc ĐVH của nó như liều thuốc ngủ vậy ám ảnh vãi nồi mấy bài hát đó mặt xoay vào tường lưng đưa về phía tui.
Nằm ngủ được xíu tui nghe tiếng ai la văng vẳng hình như là tiếng con gái mà không rõ ở đâu phòng nào hay là trong mơ vậy ta. Tui làm biếng ngồi dậy nằm ngữa trở lại bỏ tai nghe với cái điện thoại một bên nhìn sang thì thấy nó ngủ rồi cái điện thoại rớt ra 1 bên tui chồm tay qua tắt rồi tháo cái tai nghe của nó. Nằm được xíu lại nghe tiếng la à mà tiếng rên rỉ đúng hơn.
Suy nghĩ một chút coi cái quần què gì đang xãy ra vậy trời, hình như là nó phát ra từ mấy phòng trên…sau một hồi xâu kết lại dữ liệu thì tui loé ra trong đầu, má tụi nó đụ đéo giờ này còn rên không cho ai ngủ nữa hả cắt cu thẻo lo*n tụi bây hết à, đụ trâu đụ bò hay gì 2, 3 giờ sáng còn đụ…mấy thằng đó bình thường nhìn không tới nỗi mà dâm vãi nồi vậy trời. Đang suy nghĩ thì thằng nằm bên cạnh trở mình lại nằm ngửa ra, trời lạnh mà nó để quạt liu riu tui tính với tay ra khỏi mùng tắt mà mắc công lát nó thức cũng bắt lại nên thôi. Hơi thở nó đều đều tui kéo mền đắp lên tới bụng cho nó rồi ngủ luôn tưởng đâu được yên giấc tới sáng nhưng không lại có chuyện xảy ra.
Tiếng thở gấp gáp rên rĩ như bị nghẹn…tui nhìn sang thì thấy thằng nằm kế ngủ ngoan thở đều đều mà đâu có gì đâu ta. Tui khẽ nhìn sang bên phải là giường của hai tụi kia, thấy bóng đen trùm kín lờ mờ do phòng không có bật đèn ngủ chỉ có mấy khe ván nhỏ mang chút ánh sáng le lói thôi. Hay tụi nó nằm mơ ngủ mớ gì đó thôi tui nghĩ vậy định bụng không quan tâm ngủ tiếp nhưng nó cứ xảy ra, lát tui liếc sang thấy hai đứa nó trời đụ…có lẽ nào…mất vài giây tự dối lòng nhưng đó là sự thật. Một xíu thấy tụi nó nhìn sang giường tui chắc dò xét xem còn ngủ không hay thức tui nằm im bất động vờ như ngủ say coi tụi nó làm gì nữa. Hèn gì hai tụi nó tối ngày dính với nhau như sam nào là bạn thân học chung con khỉ chứ bạn thân, bạn tình thì có…mà nhìn tướng là biết thằng Ân nằm trên rồi thằng kia nằm dưới chắc khỏi đoán…
Đêm nay là cái đêm quần què gì vậy trời, xóm trên đụ gái xóm dưới trai nó chơi nhau không cho tui ngủ nữa tự nhiên tủi thân vãi nồi, cố gắng ngủ mà hai thằng quỷ hì hục quài làm nhanh mẹ cho tui còn ngủ nữa. Tính phá đám tụi nó mà mắc công tụi nó ngại với làm vậy cũng kì nên thôi, thằng kế bên đéo biết gì ngủ như chết tụi nó đụ banh đít cũng không biết nữa một đêm sóng gió thiệt chứ. Gần sáng trời lạnh mặc dù có mền nhưng vẫn lạnh xuyên qua, nó nằm nghiêng người rồi ôm tui như cái gối ôm hơi thở nó phả vào gáy ấm ấm dễ ngủ, cả đêm có ngủ ngon đâu nằm xíu là bị phá đám.
Trời sáng nhưng tui vẫn còn nằm nướng vì lạnh với thiếu ngủ ngáp tới ngáp lui, cái mùng thì bị thằng nằm chung gỡ rồi mà nó cũng đi học hay đâu mất mới 8 giờ sáng thôi mà. Hai thằng quỷ nhỏ kia cũng không thấy đâu đụ đéo đêm qua sáng còn sức dậy sớm cũng hay. Ngậm cái bàn chải đi ra cái sàn nước đang đánh răng thì thấy phòng 3 mở cửa nhỏ con gái bước ra rồi đi xuống ngang tui chắc đi vệ sinh, bị tụi kia đụ đéo nguyên đêm banh lo*n đi 2 hàng đáng lắm cho chừa tội mê trai, thứ gì không ưa…đợi nó đi xong tui mới vào đi vệ sinh cũng vừa lắm tui thấy mấy miếng giấy dính máu hồng hồng chắc bị tụi kia đụ tét lồn 3 thằng mà vừa gì ngu thì chịu…
Ở trọ riết không biết ngày tháng năm luôn hôm nay là thứ mấy tui cũng quên luôn vào coi lịch học mới biết nay được nghỉ buổi tối học võ thôi chán vậy ta chắc đi chợ mà để nhắn tin thằng kia coi nó có đi chợ không để biết tui khỏi đi. Thi xong học kì chắc tui về quê cũng tới Tết luôn rồi còn gì nữa mới đó nhanh thiệt chứ. Đi chợ riết không biết ăn gì luôn mua gì cũng thấy mệt, tui ăn thịt nó ăn mỡ mua cũng khó, tui ăn không ăn cá da trơn nó ăn cá da trơn, thôi dẹp mẹ đứa nào ăn gì nấy nấu khỏi nghĩ cho đỡ đau đầu.
– Nói dọn đi luôn mà ? – nó nói.
– Cuối tháng dọn đóng tiền rồi ngu gì đi sớm.
Nó không nói gì thêm mặc áo thun rồi đi ra ngoài, tui cũng không thèm để ý. Hai thằng kia nhiều chuyện hỏi vào.
– Ông dọn đi thiệt hả ?
– Um để coi, vui ở buồn dọn à, thiếu gì chỗ ở.
– Tui thấy ở đây cũng được đi học gần mà, dọn chi đi học xa ?
Nằm lăn qua lăn lại suy nghĩ coi chiều nay ăn gì, giờ mà nấu cơm là không có rồi đó chợ dẹp mẹ hết bán tạp hóa còn cũng mắc chắc là phải ăn tiệm rồi, cơm, hủ tiếu, bánh canh…Hai thằng kia bữa nay siêng nấu ăn vậy ta năm 12 tháng chắc được ngày quá. Tụi nó mời ăn cơm nhưng tui từ chối thật ra mời cho có chứ ai mà ăn chung kì vậy thân thiết gì đâu. Phòng kế bên nấu canh chua thì phải nghe mùi là biết mà phòng đó không thân lắm tin học với anh văn khó chơi chung cũng đóng cửa suốt, xóm trên thì thể chất âm nhạc khỏi phải nói toàn ăn tiệm và ghi nợ mới ghê. Trời tối nhanh vãi mới đó gần 6 giờ tui mặc quần tây đi lang thang kiếm quán cơm mà nay sao dẹp sớm vậy trời không lẽ ăn hủ tiếu nữa sao? Đi ngược lên phía bưu điện rồi dài lên toàn quán ốc với nhậu có khỉ gì ăn đâu hồi xưa bán ít lắm không như giờ muốn ăn gì cũng có cho dù nữa đêm.
– Lên xe chở đi ăn nè ? – nó kêu.
– Không cần, tui tự đi được.
– Đi không ? Mệt rồi nha.
– Không. – tui đứng lại dưới một gốc cây ven đường nhìn nó.
– Không ăn cũng được nhưng đi theo tao chút.
– Đi đâu kệ mấy người liên quan gì tui.
Tui nhây nó bắt đầu nổi điên nạt tui giữa đường ai đi ngang cũng nhìn tưởng sắp đánh lộn thấy quê quê nên xuống nước ngồi cho nó chở đi đâu thì đi. Gió lạnh mà ngược gió nữa chứ nỗi cả gai óc lên. Thấy nó chạy ra hướng trung tâm thành phố rồi qua khu chợ đêm lần đầu tiên tui ra đây luôn buổi tối khá nhộn nhịp có một khu bán đồ ăn đêm và một khu bán quần áo cũng khá dài. Nó dừng xe ngay trước quán ăn đêm thấy cái bảng ghi bánh cống, xèo, khọt, hột vịt lộn….bán gì mà hơn 7 món vậy trời làm sao kịp mới ghê. Tui kéo ghế ngồi đối diện nó nhìn ra phía ngoài đường để tiện coi xe luôn chứ ở đây cũng không an toàn lắm vì không có bảo vệ dễ mất đồ nên xe ai nấy giữ.
– Ăn gì thì kêu đi. – nó nói.
– Bánh cống là bánh gì vậy ? – tui hỏi.
Quê tui đâu có bánh này nghe tên lạ làm tui tưởng tượng bậy bạ chắc bánh này ngồi ăn trên cái ống cống…hay đại loại như vậy.
– Muốn biết thì ăn rồi biết hỏi nhiều quá.
– Không nói thì thôi. Khó ưa…– tui lẩm bẩm.
– Cô ơi bánh cống bán sao vậy ?
– Một dĩa 12 ngàn 4 cái. Con lấy mấy dĩa ?
– Cho con 2 dĩa, một ly đá me.
Còn nó kêu 2 bánh xèo với hột vịt lộn xào me. Một dĩa rau sống bự được dọn ra còn nguyên cành ướp đá lạnh nhìn lạ không có lặt sẳn mà mình ăn bao nhiêu thì tự lặt bấy nhiêu có mấy lá cây bằng lăng nữa ăn cũng ngon hơi chát chát. Lần đầu ăn bánh cống mới biết nó ngán dữ dội vậy biết vậy nãy kêu 1 dĩa thôi hai dĩa tới 8 cái lận ăn lòi họng cũng không hết nữa nó nhiều dầu quá với béo. Bánh ngon ghê mà ngán ăn kèm với rau sống thì ngon hơn bánh xèo theo tui là vậy.
– Bánh cống ngon lắm ăn thử đi. – tui dụ nó vì ăn hết nỗi rồi bỏ thì sợ nó chửi.
– Ngon thì ăn đi. – vừa nói nó vừa ăn bánh xèo cũng gần hết xong.
– Ờ, không ăn thì thôi.
Tui ráng ém còn 3 cái cuối ngán lòi họng ăn xong năm sau hết thèm bánh cống luôn, ăn này tới mai còn chưa đói luôn quá. Đá me ngon thiệt vừa uống mà tui thích nhai mấy hột me là chính thôi à. Còn một cái bánh tui ăn nữa là ói liền tại chỗ nên gắp bỏ qua dĩa nó.
– Bánh ngon ăn còn cái cuối để dành cho nè. – tui nói giọng chảnh =)).
– Ngon thì ráng mà ăn đi bỏ qua đây chi.
– Nói chứ ăn dùm đi, ngán quá rồi.
– Ăn hột vịt không ? – nó hỏi.
– Thôi ăn đi, tui không ăn hột vịt lộn.
– Ăn xong qua công viên chơi không ?
– Sao cũng được.
Bánh cống là một đặc sản của Sóc Trăng và du nhập qua nhiều tỉnh thành nên nó sẽ biến tấu khác đi với nhiều nguyên liệu phù hợp với khẩu vị của từng địa phương, thường nó làm bằng bột gạo một ít bột mì, đậu nành, đậu xanh, thịt, khoai môn, trứng vịt, tôm…người ta sẽ cho bột vào trong cái khuông hay gọi là cái cống và chiên ngập trong dầu tới khi vàng, khi ăn để nguyên cái hay cắt ra tùy người ăn kèm rau sống với nước mắm.
Ăn xong nó chở vòng qua phía công viên Văn Miếu, tui đi bộ dọc theo bờ hồ có mấy cây liễu đỏ trong khi nó đi gởi xe chưa qua tới. Nhiều cặp ngồi kín mẹ nó hết bang ghế đá mà đa số là sinh viên trong phường 6 ra đây chứ đâu nhìn mặt toàn quen quen biết đâu lát gặp tụi chung lớp không chừng. Tui trèo lên đồi cỏ nằm dài ở một khoảng trống không có ai nhìn lên bầu trời đêm, gió thổi hiu hiu sương lạnh xuống dần.
– Ở đâu vậy ? – nó gọi hỏi.
– Trên đồi cỏ.
Lát sau nó mò lên tới ngồi kế bên tui chứ không nằm. Trong không gian càng lúc càng vắng chỉ còn ánh đèn vàng hiu hắt tui nhắm mắt lại nằm đó chứ không ngủ.
– Mày dọn nhà trọ thiệt hả ? – nó hỏi.
– Tui nghe nhưng không trả lời.
Ngồi được một lúc chắc mỏi lưng nên nó cũng nằm dài xuống bãi cỏ đối diện tui rồi khoanh tay trước ngực im lặng không hỏi thêm điều gì. Không gian im lặng cứ thế trôi qua, thật ra cũng muốn hỏi nó vài điều nhưng rồi lại thôi thật ra từ lúc biết nó tới giờ không biết gia đình nó ra sao chỉ biết nó còn đứa em gái.
Nó rít một hơi dài rồi thả một làn khói bay mờ mịt vào khoảng không, từ hồi ở chung tui phá riết thấy nó cũng ít hút thuốc lại bớt và cũng bớt ho hơn. Hết một điếu nó định thêm điếu nữa nhưng bị tui chụp tay lại không có nó lấy thêm điếu thuốc. Bàn tay nó rắn rỏi và chai sạn của dân lao động thấy tui nắm chặt nên nó thôi không cố lấy gói thuốc lá. Bàn tay trái nó có một vết sẹo dài hằn lên khá rõ, tui sờ lên rồi hỏi:
– Sao bị sẹo này vậy ?
– Té.
Tui biết nó nói xạo, không ai té mà sẹo dài và sâu như vậy hết. Có lẽ khi về tui sẽ tìm hiểu thêm về gia đình nó coi sao chứ hỏi nó sẽ không bao giờ nói ra đâu chắc tụi nhà trọ sẽ biết dù sao cũng ở chung hơn 2 năm mà.
– Khi nào về quê cho tui theo với ? – tui nói.
– Đi làm gì.
– Đi cho biết nhà bạn bè có sao đâu.
– Đi về !
Nói xong nó đứng dậy đi lững thững xuống đồi, tui lồm cồm ngồi dậy nhìn theo nó. Giờ cũng vắng người hơn 10 giờ đêm rồi với sương xuống lạnh thêm gió nữa.
– Chờ tao với coi.
Chạy theo sau nó xuống dưới rồi đi ra cổng băng qua đường lấy xe về. Trời những ngày cuối năm lạnh, tui vòng tay qua ôm eo nó thấy không nói gì chắc là không phản đối.
– Ăn gì thêm không ?
– Thôi tao còn no lắm, chắc tới mai luôn về đi lạnh quá trời.
Chạy gần 15 phút về tới nhà trọ nó gửi xe còn tui về phòng trước, rữa mặt xong vào giăng mùng lên tính trùm mền vì còn lạnh cái tui thấy anh Toàn ôm cái mền đi qua phòng 4 tui nhiều chuyện ngoắc ảnh lại.
– Ôm mềm đi đâu vậy anh ?
– Tụi nó dẫn gái về anh bị đuổi chứ gì ?
– Có luôn nữa hả, vụ này lạ à nha ?
– Em mới ở đây nên không biết, với anh em nên nhường nhau cũng không sao.
– Uả mà sao có mình anh đi còn tụi 3 thằng kia lận mà ?
– Thì tụi nó có bạn gái…
– Ủa là sao ta ?…
Cu Trọng ở đâu xuất hiện đá đít tui cái bộp rồi giở giọng ra lệnh.
– Nhiều chuyện đi vào phòng nhanh !
– Kệ tui thứ vô duyên đang nói chuyện…
Anh Toàn cũng chui vào phòng luôn rồi nên không hỏi được gì nữa.
– Nhiều chuyện lát hồi tụi nó đánh tao không can đâu, chuyện người ta quan tâm làm gì ? – nó còn cằn nhằn.
Nhưng trong đầu tui vẫn còn nhiều câu hỏi thắc mắc vẫn chưa có lời giải đáp xem ra cái nhà trọ này bắt đầu thú vị rồi nha.
Nó ra cửa đứng tay cầm điếu hero định bật quẹt châm hút bị tui phát hiện giật lấy.
– Dẹp nãy mới hút rồi, hút quài ung thư phổi, ung thư cả xóm ai chịu nổi, dẹp đéo hút !
Nó giật lại điếu thuốc nhưng không thành, tui thách thức nếu nó làm càng tui bóp nát là khỏi hút. Nó tức đá vào cái cửa rồi bỏ vào phòng vì đó là điếu cuối cùng trong gói haha, giờ mà nó đi mua tui cũng chửi nó ngon đi mua đi. Hơn 11 giờ rồi mới chịu lấy bài tập ra làm ngày nào cũng thức khuya vậy hỏi sao không dễ bệnh, hôm nay nó học nhạc vẽ mấy cái nốt nhạc đồ rô mi gì đó thứ mình hay học hồi cấp 1, 2…mà đa số thấy kho trọ này vậy toàn sống về đêm. Tui quấn cái mền lại như con sâu trong kén ngồi coi nó vẽ vẽ…thấy mà buồn ngủ tui ngáp dài,
– Tui vẽ dùm cho.
– Con ca*c, biến ra chổ khác chơi.
– Lo*n nè, chơi đi.
Tui đó giờ không nói bậy mà ở chung nó riết lây mẹ rồi, nói kiểu vậy mới vừa với nó tử tế nó không chịu.
– Ê, hay rình tụi phòng ba đi ! – tui đề nghị.
– Ngủ đi tào lao, tụi nó đụ đéo rình làm gì. Hay muốn nó đụ mày ?
– Ừ !
– Biến liền – nó đập đầu tui cái rồi chửi.
– Cục súc vãi, con nào lấy mày chắc bị đánh ngày trăm giác, mà vô duyên như mà ế cả đời con nào thèm lấy haha…
Hai thằng quỷ nhỏ giường kế bên chưa ngủ nằm cười ké, tào lao thiệt chứ. Tối nay thằng nào cũng xàm xàm thằng Ân đề nghị kể chuyện ma thằng kia thì rủ chơi cầu cơ hết chuyện với tụi này thiệt chứ mà nghe nói tụi phòng 2 có bàn cơ bằng ván hòm hay chơi xin số đề nể thật bữa nào nó vật lòi lo*n tụi bây ra cho bỏ tật chơi ngu. Rồi thằng Ân được đề cử kể chuyện ma nhà trọ mà không biết nó lấy thông tin đâu nhà trọ tui đang ở hồi xưa có vụ treo cổ cái khu mà có gác tụi con gái đang ở nên lúc nào cũng sáng đèn cái hồi đầu những năm 2000…tui mới hỏi thằng Trọng có thiệt vụ nào không thì nó nói có lúc mới vào cũng nghe tụi sinh viên cũ kể mà chủ nhà trọ thì không nghe nói. Nếu có cũng ém nói có thằng nào dám thuê ở mới lạ. Má 12 giờ đêm kể nghe rung mình đéo thằng nào đám đi đái luôn chơi ngu thiệt chứ gặp nhà vệ sinh ngoài nữa chạy ra cũng tối om mà phòng trọ tui giáp cái sàn nước rồi tới dãy có gác sát bên mới ghê.
– Tao mắc đái quá, đi với tao đi. – tui năn nỉ nó.
– Mắc thì đi kêu tao làm gì ?
– Tự đi được đéo kêu mày rồi.
– Ráng nhịn đi haha…
– Thằng chó…nhớ mặt mày đi nha.
Tui thò đầu ra khỏi cửa coi thử thấy tối thui mà vắng hoe sao tối nay tụi con gái hay sống về đêm không mở cửa sáng đèn nhỉ, lúc cần không thấy lúc không cần thì mở cửa như đi khách thứ gì đâu. Cái tui ngu ghê chợt nhớ ra vụ mình có hàng mà sợ gì, cái chạy đi lấy cái bóp cầm theo chạy ù ra nhà vệ sinh tối thui. Vào đây còn linh nghiệm không ta ? Biết chết liền luôn mà hình như kỵ nhà vệ sinh mấy chổ dơ thì phải tui thấy tui bậy sai sai rồi…mới tè xong mở cửa ra nó hù một cái muốn xỉu, thằng chó tao hận mày. Nó với tụi kia cười chọc quê khốn nạn cả lũ mà chờ đó tui rửa hận cho coi. Bữa nào mấy con đó ra thiệt tới đừng có la làng mà kêu tui. Tui hối nó vẽ nhanh nhanh rồi tắt đèn ngủ khuya rồi mở đèn sáng rực không ngủ được nó đi đái xong vào cài chốt bóp khóa cửa như mọi khi rồi chui vào mùng nằm phía trong sát vách tường còn tui nằm phía ngoài. Hai thằng kia cũng trùm mềm im ru từ nãy giờ rồi chắc ngủ trước. Tui nằm xoay lưng ngược hướng với nó cắm cái tai nghe vào điện thoại bật chú đại bi nghe rồi niệm theo trong đầu, nó thì vẫn nghe ba cái nhạc ĐVH của nó như liều thuốc ngủ vậy ám ảnh vãi nồi mấy bài hát đó mặt xoay vào tường lưng đưa về phía tui.
Nằm ngủ được xíu tui nghe tiếng ai la văng vẳng hình như là tiếng con gái mà không rõ ở đâu phòng nào hay là trong mơ vậy ta. Tui làm biếng ngồi dậy nằm ngữa trở lại bỏ tai nghe với cái điện thoại một bên nhìn sang thì thấy nó ngủ rồi cái điện thoại rớt ra 1 bên tui chồm tay qua tắt rồi tháo cái tai nghe của nó. Nằm được xíu lại nghe tiếng la à mà tiếng rên rỉ đúng hơn.
Suy nghĩ một chút coi cái quần què gì đang xãy ra vậy trời, hình như là nó phát ra từ mấy phòng trên…sau một hồi xâu kết lại dữ liệu thì tui loé ra trong đầu, má tụi nó đụ đéo giờ này còn rên không cho ai ngủ nữa hả cắt cu thẻo lo*n tụi bây hết à, đụ trâu đụ bò hay gì 2, 3 giờ sáng còn đụ…mấy thằng đó bình thường nhìn không tới nỗi mà dâm vãi nồi vậy trời. Đang suy nghĩ thì thằng nằm bên cạnh trở mình lại nằm ngửa ra, trời lạnh mà nó để quạt liu riu tui tính với tay ra khỏi mùng tắt mà mắc công lát nó thức cũng bắt lại nên thôi. Hơi thở nó đều đều tui kéo mền đắp lên tới bụng cho nó rồi ngủ luôn tưởng đâu được yên giấc tới sáng nhưng không lại có chuyện xảy ra.
Tiếng thở gấp gáp rên rĩ như bị nghẹn…tui nhìn sang thì thấy thằng nằm kế ngủ ngoan thở đều đều mà đâu có gì đâu ta. Tui khẽ nhìn sang bên phải là giường của hai tụi kia, thấy bóng đen trùm kín lờ mờ do phòng không có bật đèn ngủ chỉ có mấy khe ván nhỏ mang chút ánh sáng le lói thôi. Hay tụi nó nằm mơ ngủ mớ gì đó thôi tui nghĩ vậy định bụng không quan tâm ngủ tiếp nhưng nó cứ xảy ra, lát tui liếc sang thấy hai đứa nó trời đụ…có lẽ nào…mất vài giây tự dối lòng nhưng đó là sự thật. Một xíu thấy tụi nó nhìn sang giường tui chắc dò xét xem còn ngủ không hay thức tui nằm im bất động vờ như ngủ say coi tụi nó làm gì nữa. Hèn gì hai tụi nó tối ngày dính với nhau như sam nào là bạn thân học chung con khỉ chứ bạn thân, bạn tình thì có…mà nhìn tướng là biết thằng Ân nằm trên rồi thằng kia nằm dưới chắc khỏi đoán…
Đêm nay là cái đêm quần què gì vậy trời, xóm trên đụ gái xóm dưới trai nó chơi nhau không cho tui ngủ nữa tự nhiên tủi thân vãi nồi, cố gắng ngủ mà hai thằng quỷ hì hục quài làm nhanh mẹ cho tui còn ngủ nữa. Tính phá đám tụi nó mà mắc công tụi nó ngại với làm vậy cũng kì nên thôi, thằng kế bên đéo biết gì ngủ như chết tụi nó đụ banh đít cũng không biết nữa một đêm sóng gió thiệt chứ. Gần sáng trời lạnh mặc dù có mền nhưng vẫn lạnh xuyên qua, nó nằm nghiêng người rồi ôm tui như cái gối ôm hơi thở nó phả vào gáy ấm ấm dễ ngủ, cả đêm có ngủ ngon đâu nằm xíu là bị phá đám.
Trời sáng nhưng tui vẫn còn nằm nướng vì lạnh với thiếu ngủ ngáp tới ngáp lui, cái mùng thì bị thằng nằm chung gỡ rồi mà nó cũng đi học hay đâu mất mới 8 giờ sáng thôi mà. Hai thằng quỷ nhỏ kia cũng không thấy đâu đụ đéo đêm qua sáng còn sức dậy sớm cũng hay. Ngậm cái bàn chải đi ra cái sàn nước đang đánh răng thì thấy phòng 3 mở cửa nhỏ con gái bước ra rồi đi xuống ngang tui chắc đi vệ sinh, bị tụi kia đụ đéo nguyên đêm banh lo*n đi 2 hàng đáng lắm cho chừa tội mê trai, thứ gì không ưa…đợi nó đi xong tui mới vào đi vệ sinh cũng vừa lắm tui thấy mấy miếng giấy dính máu hồng hồng chắc bị tụi kia đụ tét lồn 3 thằng mà vừa gì ngu thì chịu…
Ở trọ riết không biết ngày tháng năm luôn hôm nay là thứ mấy tui cũng quên luôn vào coi lịch học mới biết nay được nghỉ buổi tối học võ thôi chán vậy ta chắc đi chợ mà để nhắn tin thằng kia coi nó có đi chợ không để biết tui khỏi đi. Thi xong học kì chắc tui về quê cũng tới Tết luôn rồi còn gì nữa mới đó nhanh thiệt chứ. Đi chợ riết không biết ăn gì luôn mua gì cũng thấy mệt, tui ăn thịt nó ăn mỡ mua cũng khó, tui ăn không ăn cá da trơn nó ăn cá da trơn, thôi dẹp mẹ đứa nào ăn gì nấy nấu khỏi nghĩ cho đỡ đau đầu.