Truyện Taxi Tình Yêu

A

adminhuy

#1
Chap 3

Sáng hôm sau, bên nhà Anh Vũ….

Anh Vũ cậu đã dậy từ sớm để chuẩn bị cho buổi hẹn với Hải Anh, phòng cậu bây giờ rối tung lên như vừa bị cướp qua dị.

– Đây là buổi hẹn hò đầu tiên của mình với e ấy, phải gây ấn tượng tốt với mới được, phải cho e ấy chết mê mình ngây từ cái nhìn đầu tiên mới được…mà trời sao ko có gì để mặc hết. ( Cùng shopeeeeeee, nào ta muaaaaaa….Quảng cáo tí :>>).

Bên nhà Hải Anh.

Hải Anh cũng đã dậy từ sớm, mà đó cũng là thói quen của cậu ấy mà, cậu chạy bộ quanh khu mình ở một hồi thì về đến nhà.

– Con về rồi.

– Ừm vô ăn sáng đi.

– Dạ.

Bên nhà Anh Vũ..

Cậu từ trong đống đồ bật dậy, mắt lờ đờ, nãy h lo chọn đồ nên cậu chưa vệ sinh gì cả, h bụng cũng rống lên rồi.

– Hazz! Chọn sau vậy đi ăn sáng cái đã, đói quá.

Anh Vũ bản thân cậu nấu ăn cũng khá ngon nhưng cậu chả muốn nấu, định nấu mì tôm ăn thì cậu chợt nghĩ ra sáng kiến, cậu vội đi lấy điện thoại mà gọi cho Hải Anh…

Bên nhà Hải Anh.

Hải Anh cũng vừa mới ăn xong, cậu vừa lên đến phòng thì điện thoại reo. Cậu lấy ra xem thử ai thì hiện dòng chữ ” Biến thái”. ( tội công, nhưng m biến thái thật mà :>>)

– Alo, sao anh gọi chi sớm vậy, bây h mới có 7h thôi mà.

– À tôi pk mà, chỉ là tôi chưa ăn sáng nên tôi định nhờ cậu nấu cho tôi thôi.

– Sao anh ko tự nấu ăn đi.

– Tại tôi nấu ko ngon, với lại tôi muốn ăn đồ cậu 1 lần thôi mà, đi nha nha~~. (Giữ hình tượng lại đi công ê, coi chưa tán đc nó mà đã làm chị e là khổ lắm à nha)

– Anh phiền ghê á, được rồi tôi sẽ nấu.

– Thật sao, cám ơn cậu trước nha. Chút nữa gặp, bye bye. À mà nè tôi quên hỏi cậu tên gì.

– Tôi tên Hải Anh, còn anh?

– Anh Vũ! Lâm Anh Vũ, sao tên đẹp đúng ko, tôi pk mà, há há há.

– Ừ ừ…

– Vậy chút gặp bye bye

– Bye.

Nội tâm Hải Anh: ” Không phải vì tôi đã lỡ tay đánh anh thì tôi sẽ ko nấu đâu lại còn ảo tưởng nữa chứ”.

– Hứa rồi thì đành phải làm thôi.

Bên nhà Anh Vũ.

Cậu đang vô cùng háo hức, vì chút nữa sẽ đc ăn đồ ăn do chính tay Hải Anh nấu, cậu như thằng điên mà tự kỷ cười 1 mk.

– Hải Anh sao, tên cũng hay đó chứ, đúng thật người đẹp vì tên mà, mà người này còn đẹp hơn cả tên.

Một tiếng sau thì Anh Vũ lái xe đến nhà Hải Anh, cậu nhìn gương mà chải chuốt lại một tí, nhe đôi răng sáng chói của mk mà tự nhủ: ” Hot boy nào đây v ta, sao mà đẹp trai vậy nà” ( Bớt lại xíu đi bé ê).

– Vào nhà vợ thôi! ( Nặng lắm rầu đó công ê)

Anh Vũ bước xuống xe đầy lộng lẫy, sau khi trải qua 1 tiếng lựa đồ thì cậu quyết định mặc một cái áo sơ mi kẻ trắng sen lẫn xám, quần thì màu xám nhẹ, còn thêm cái áo khoác cùng màu với cái quần. Cậu như một chàng hoàng tử vậy, đứng trước cửa nhà vợ, trong lòng ko khỏi hồi hợp, tay run run cậu ấn chuông cửa.

” Tiing Toong! Tiing Toong!”

Mẹ Hải Anh từ trong bếp vội chạy ra mở cửa.

– Đến đây! Đến đây!

Bà mở cửa thì thấy 1 chàng trai trẻ, vẻ ngoài lịch lãm đứng trước mắt mình ko khỏi ngạc nhiên, chuyện con trai bà thích con trai thì bà cũng đã pk, hơn nữa bà còn động viên nó, bà cũng đã gặp ny nó một lần rồi nhưng mấy ngày nay thấy nó buồn buồn, bà bán tính bán nghi là nó chia tay rồi, nhưng bà cũng ko dám hỏi, nếu đúng thì sọ nó đau lòng, còn người con trai này. bà thắc mắc ko pk cậu ta là ai, bà nghĩ chắc cậu ta lộn nhà chứ một người sang trọng như cậu ta ko thể nào quen con trai bà được.

– Cậu tìm ai?

– Dạ con chào dì, con đến tìm Hải Anh ạ.

Bà ngạc nhiên khi nghe cậu ta nói tìm Hải Anh, chẳn lẻ là bạn trai mới của nó, bà phải kiểm tra người này như thế nào, kẻo ko con trai bà lại đau lòng nữa.

– Cậu tìm nó làm gì, mà cậu là ai?

– Dạ con là bạn của em ấy ạ. Con tên Anh Vũ ạ.

Bạn sao? Còn tên là Anh Vũ, cái tên này bà mới nghe lần đầu, bà nhìn cậu ta từ trên xuống dưới suy nghĩ ” Tin được ko đây, hay là thấy con trai nhà ta đẹp nên tính cướp sắc nó à” ( Hai mẹ con y trang :>>).

Còn Anh Vũ thì cậu lại thấy hơi ngượng một chút vì bị mẹ vk tương lai tra hỏi, cậu sợ sẽ gây ấn tượng ko tốt với mẹ vk thì ko hay, cậu chả pk phải làm sao thì may mắng là Hải Anh vừa xg.

– Mẹ à, ai vậy?

– A! Hải Anh là tôi nè.

Cậu tính đi vào nhưng bị mẹ Hải Anh chặn lại.

– Cậu đứng lại đó, còn con vô đây mẹ nói chuyện.

Nói xong bà liên đi vào nhà bếp, còn Hải Anh liền chạy lại mà hỏi Anh Vũ.

– Này, anh làm cái gì vậy hả, sao mẹ tôi lại như vậy.

– Tôi ko có làm gì cả, cũng ko có nói gì bậy bạ, với lại tôi còn chưa vô nhà nữa.

– Được rồi, anh chờ tôi một lát.

– Này cũng phải cho tôi vô nhà chứ, này!

Hải Anh đi một lèo vô nhà bếp, bỉ mặc Anh Vũ bên ngoài ( Thật tội cho công, bị thụ vs mẹ vk phũ quá hà)

Hải Anh vào nhà bếp thì thấy mẹ mk đang ngồi đó, vẻ mặt cho chút tức giận với lo lắng, cậu thật sự ko pk cái tên kia đã nói bậy gì.

– Mẹ à, có chuyện gì sao.

– Con ngồi xuống đã.

– Anh ta nói bậy gì hả mẹ.

– Mẹ hỏi con, có phải con và Gia Kiên chia tay rồi phải ko?

– ……

Nghe đến hai chữ Gia Kiên khiến mặt cậu có chút rõ buồn. Bà thấy con mình như thế thì chắc chắn nó đã chia tay rồi, nhưng bà muốn nghe từ miệng nó.

– Sao con ko trả lời mẹ, chia tay rồi phải ko?

– …Dạ, mà mẹ à, mẹ ko cần lo đâu, con ổn mà.

– Vậy cái cậu ngoài kia là bạn trai mới của con à.

Nghe thế cậu cũng hỉu ra vì sao mẹ lại ko cho anh ta vào, còn tỏ thái độ như thế, cậu bật cười.

– Mẹ à mẹ hỉu lầm rồi, anh ta là bạn của con ko phải bạn trai.

– Thật ko?

– Thật!

– Nghĩ cũng đúng, một người hoàng hảo như cậu ta sao có thể để ý con được.

– Mẹ à mẹ đánh giá thấp con trai mẹ quá đó.

– Rồi rồi, mẹ đùa thôi, mà con với cậu ta tính đi đâu.

– Đi khu vui chơi ạ.

– Sao lại đi tới đó?

– Thôi mà mẹ, chút về còn kể cho nghe, h con phải đi rồi.

– À vậy nhớ về sớm nha con.

– Dạ!

Cậu chạy ra thì thấy anh ta đang tính trèo tường vô, liền vội cản anh ta lại.

– Này! Này! Anh làm gì vậy, xuống mau đi.

– Tại cậu ko cho tôi vào nên tôi mới phải đi đường này.

– Thì h tôi ra rồi, anh xuống đi.

– Từ chờ tôi chút. Rồi chúng ta đi.

– Đây của anh.

– Cám ơn cậu nha. Chắc ngon lắm.

Anh Vũ cầm hộp cơm của Hải Anh trên tay hết sức vui mừng, cậu mở ra thì có một miếng sandwich kẹp thịt, cậu liền cầm lấy mà ăn ngấu nghiến.

– Mùi vị như thế nào?

– Ngon lắm!

Nghe anh ta nói thế tự nhiên trong lòng Hải Anh thấy vô cùng vui vẻ.

– Thôi đi thôi.

– Ừm.

Khu vui chơi…

Vô đến nơi thì Hải Anh vô cũng phấn khích, cậu cứ vừa chạy vừa xung quanh, trong như con nít vậy, rất đáng yêu. Anh Vũ thấy cậu ta như vậy nên trêu.

– Này nhóc mới tới lần đầu sao.

– Ừm, đây là lần tôi tới đây, mà sao anh lại tôi là bé hả, tôi 20 tuổi rồi đó.

– Sao lại ko được, cậu nhỏ hơn tôi hơn nữa ban nãy cậu cứ như con nít vậy, ko gọi nhóc chứ gọi là gì.

– Tại đây là lần đâu tôi đến đây, nên phấn khích vậy thôi, tôi ko cho phép anh gọi tôi là nhóc.

– Tôi cứ gọi đấy thì sao nào, nhóc Hải Anh ê, nhóc Hải Anh ê.

– Anh đứng lại đó.

Hải Anh phùng mang trợn má, tức giật vừa quát vừa đuổi theo Anh Vũ, còn Anh Vũ thì cực kì nhây, liên tục gọi Hải Anh là nhóc, còn liu liu chọc cậu ta nữa, hai người cứ như thế mà rượt đuổi nhau quanh khu vui chơi. Vui đùa một hồi lâu thì cả hai người tạm thời đình chiến mà đi chơi trò chơi, đến đây mà ko chơi thì chết cmn đi.

Bọn họ chơi đủ trò, dường như khu vui chơi này có bao nhiêu trò thì bọn họ đều chơi hết, chơi đến gần tối thì Hải Anh thấy đói nên họ di chuyển đến nhà hàng mà Anh Vũ đã đặt chổ.

– Này tôi đói rồi, mk đi ăn cái gì đó đi.

– Được thôi, tôi cũng đã đặt bàn rồi. Chúng ta đi thôi.

Nhà hàng Wichkeys…

Nơi mà Hải Anh đến là một nhà hàng 5 sao hết sức sang trọng, cậu nhìn xung quanh, thật bầy trí ở đây như một nơi ăn uống cho quý tộc thời xưa vậy. Anh Vũ thấy cậu ta cứ ngó xung quanh ko khỏi bật cười.

– Lần đầu cậu đến đây hả?

– Ừm! Mà sao anh dẫn tôi tới đây, nói trước tôi ko có tiền trả đâu đó.

– Cậu yên tâm, bữa ăn này tôi đãi, cứ coi như quà cám ơn cậu cái bánh lúc sáng.

– Vậy cám ơn anh.

– Vậy cậu có thích nơi này ko?

– Đương nhiên, đẹp mà sao ko thích.

– À. Vậy nếu cậu….

Cậu tính nói điều gì đó thì thức ăn được mang ra.

– Wow! Trong ngon quá.

– Vậy cậu ăn đi.

– Vậy tôi ko khách sáo nữa.

Hải Anh vừa ăn vừa suy nghĩ, cậu thấy Anh Vũ cũng ko phải người xấu, cậu cứ tưởng đâu là hôm nay phải khô túi nhưng ai ngờ hôm nay được anh ta bao trọn gói, tự nhiên cậu nghĩ, ko pk hôm nay là cậu chuộc lỗi hay là anh ta nữa. Bản thân cậu quyết định sẽ tặng anh ta một món đồ gì đó, coi như cám ơn và tạ lỗi.

Còn Anh Vũ thì này h cũng ko có ăn gì mấy, nãy h cậu chỉ ngắm Hải Anh ăn thôi ( Tao pk mừ nuôi hén cho mập rầu sau nì thịt cho đã chứ nì…), đừng để ý tới thằng tác giả nói gì, nó bị hâm đấy, tại Ế quá nó vậy :>>. Tiếp….

Đang ăn dở thì Hải Anh vô tình làm thức ăn rơi trên quần áo nên cậu chạy vô nhà vệ sinh để rữa, cậu vừa rữa xong định đi ra thì gặp phải Gia Kiên.

– Ồ ai đây, có phải Hải Anh bé nhỏ của anh ko?

Hải Anh dường như trả quan tâm đến hắn, cậu tính bơ hắn mà đi ra thì bị hắn cảng lại.

– Này gặp anh mà sao e lại bỏ đi vội thế.

– Tránh ra.

– Sao vậy hả cục cưng thấy anh em ko vui sao.

– Tôi nói anh tránh ra, tôi ko có quen pk với loại người như anh.

– Loại người như tao thì sao hả? À, tao với mày là hai loại người khác nhau mà, tao là người bình thường còn mày là một thằng biến thái thích đàn ông.

Nghe hắn nói vậy, cậu tức giận vung tay tính đánh hắn thì bị hắn chụp tay lại, hắn xô cậu vào tường, cả hai tay cậu đều bị hắn chế ngự, hắn đưa lưỡi liếm tai cậu, cậu rùng mình cố gắng giẫy giụa nhưng sức cậu ko bằng hắn.

– Anh buôn tôi ra! Buôn ra!

– Sao vậy hả? Ko phải mày thích tao sao, chắc mày muốn tao lắm phải, hôm nay tao sẽ chiều mày.

– Bỏ tôi ra! Tên khốn!!

Bên ngoài Anh Vũ thấy Hải Anh đi vệ sinh nãy giờ mà chưa thấy ra, tự nhiên trong lòng cậu cảm thấy bất an, cậu liền đứng phắt dậy chạy vào nhà vệ sinh, thì cậu chứng kiến Hải Anh đang bị 1 gã quấy rối, cậu giận dữ lao vô kéo hắn ra mà đánh 1 đấm vài mặt hắn khiến hắn ngã xuống đất, Anh Vũ quay qua xem Hải Anh có sao ko thì thấy mặt Hải Anh ướt đẫm nước mắt, khiến cậu càng thêm tức giận, lao lên cầm cổ áo hắn lên hỏi.

– Con mẹ mày! Mày là thằng chó nào hả! Mày đã làm gì em ấy rồi! Hả!

– À thì ra đây là bạn trai mới của mày sao Hải Anh, hèn chi ko chịu hợp tác với tao.

– Mày câm mồm!

Anh Vũ đánh vào mặt một đấm nữa khiến hắn ngã choáng ván.

– CÚT!!

– Hai bọn mày hãy đợi đấy!

Gia Kiên ôm mặt mà chạy ra ngoài, còn Anh Vũ thì liên chạy lại mà đỡ Hải Anh đứng dậy.

– Em có sao ko? Có bị thương chổ nào ko? Cần đi bệnh viện ko?

– Không sao đâu, anh ta chưa làm gì tôi cả , cám ơn nha.

– Ko có gì, em ko sao là tôi vui rồi. Tôi đưa e về.

– Vậy phiền anh rồi.

Hải Anh nhìn Anh Vũ lo lắng cho mk mà bản thân cậu cũng có chút vui mừng, cậu cảm thấy anh ta thật ấm áp, ân cần, cũng rất chu đáo, người nào được anh ta để ý chắc sẽ rất hạnh phúc.

Nhà Hải Anh.

Anh Vũ từ lúc trên xe đã luôn nhìn Hải Anh ăn mà lòng cậu thấy xót, lòng cậu đắng đó có nên hỏi rõ em ấy hay ko “không pk tên lúc nãy là ai, có vẻ là người quen của em ấy, nhưng mà sao hắn lại quấy rối em ấy, chẳng lẻ là người yêu cũ của em ấy, có nên hỏi hay ko” cậu đang phân vân ko pk có nên hỏi chuyện của cậu ta ko, đắng đo một lúc thì cậu cũng mở lời. Cám ơn anh, tôi ko sao.

– Cám ơn anh, hôm nay tôi rất vui, hôm sau tôi sẽ hậu tạ. Tạm biệt.

– Này tôi hỏi em cái này được ko?

– Có chuyện gì sao?

– Tên lúc nãy là ai vậy?

– Anh hỏi làm gì?

– Nếu e ko muốn nói thì ko cần nói đâu.

– Người yêu cũ.

– Người yêu cũ của em?

– Ừm…

– Vậy sao hắn ta lại làm vậy với em?

-……
 
Cần đầy đủ thông tin!

Ở đây bạn chỉ có thể xem được nội dung tối giản. Vào CallBoy VN để xem thêm các thông tin ẩn nếu bạn cần. Xem bản đầy đủ