Truyện Loạn Thế Anh Hùng

A

adminhuy

#1
chap 2 :

Bi Kịch Của Mark​


Trời mờ sáng, con tàu đang băng băng giữa biển rộng để đưa những người bạn và cả chúng ta (những đọc giả) đến với vùng đất mới, vùng đất của sự diệu kì.

Có lẽ 30/4A là căn phòng không có sự im lặng, tiếng cười đùa chuyện trò cả đêm của “Tam Đại Mỹ Thụ” được xem là nguyên nhân chính. Một vài cái bánh dân dã thấm đẫm tình người từ Mark, đến vài tách coffee từ balô của Lorn, tiếng đàn của Gar cũng như hòa vào lúc ấy. Mỗi người theo đuổi dòng suy tư riêng trong lúc thưởng thức điều tuyệt vời. Con tàu vẫn đang chạy, từng khung cảnh đẹp đến mê hồn lần lượt hiện ra : Rừng cây lá vàng , sa mạc khô cằn, cuộc đua của những chú cá heo cùng đoàn tàu lúc giữa biển…v.v. (Mình cũng muốn được đi tàu ấy, dù chỉ một lần
).

Trời sáng, sương mù dần tan. Đàn chim ríu rít tụ tập thành bầy hót in ả, con tàu dừng lại. những người bạn đã đến học viện How-Rost. Những học viên mới bước xuống với sự ngạc nhiên tột độ : Một vài phù thủy cưỡi chổi, với tốc độ bàn thờ bay ngang đầu các học viên làm họ vừa sợ vừa thấy thích thú. Thêm vào đó, các pháp sư một số cưỡi thảm bay, một số cưỡi các dị thú, hay một số kẻ ngự kiếm phi hành (cưỡi kiếm)..v.v làm cho khung cảnh rất diệu kì. Và bây giờ, họ đang đứng trước 1 tòa lâu đài theo kiến trúc cổ của phương tây, rất hùng vĩ và tráng lệ. Hơn ai hết, nó thật sự cảm thấy rất phấn khích, quả thật là một thiên đường. Mãi ngơ ngác ngắm nhìn ngôi trường mà nó quên không nhận ra sự xuất hiện của hắn, một tiếng nói cất lên phá tan mớ tưởng tượng trong đầu nó.

– How-Rost, không dành cho kẻ “mặt hoa da phấn” (ý nói mặt trắng đẹp như con gái, vẻ đẹp yếu ớt, mềm mại)…Hắn nói và nhìn vào nó xong cuối câu lại nhìn qua Gon vờ như đang nói chuyện với Gon (có thể hiểu là kiểu đá xéo trong phim Đam Mỹ Thái Lan :D)

– Mình nghĩ How-Rost không nên dành cho kẻ ngạo mạng, tự đắc, hống hách không xem ai ra gì, vì nếu như vậy thật là hư cả thế hệ.. Còn 2 cậu nghĩ thế nào…Nó nhanh trí trả đũa hắn bằng cách hắn làm như vừa rồi, lúc nói nhìn chằm chằm vào hắn đến cuối câu thì cười với Gar và Lorn vờ như đang nói chuyện với họ. ( 1 – 1 Tỉ số hòa nhau )

– Cậu…Hắn tức không nói thành lời

“Tam Đại Mỹ Thụ” vội đi vào cổng trường để lại phía sau trận cười như vỡ thác của Gon. Nó, Gar và Lorn cố nhịn không cười nhưng không kiềm được, cả 3 phá lên cười.

– Cười cái gì !!!… Âm thanh ghê gợn vang lên, Lorn tái mặt.

– À ! Chị Yêu ! trời ơi ! Em Yêu chị quá, tối qua đi đâu mà em không gặp vậy… Nín ….Lorn đang nói liên hồi thì bị Jessi ngắc lời

– Tao vặn méo mỏ mày đó, mày tin hong…Jessi nghiến răng… Tối qua tao đi tìm mãi chả gặp mày, mày đi đâu vậy.

– Em đi dạo, vô tình gặp 2 người bạn này nè… Đây là Mark, còn người trùm kín mít này là Gar. Là bạn thân của em…Lorn giới thiệu

– Dạ, Chào Chị !!! Nó và Gar đồng thanh

– Chào 2 đứa, chị tên Jessi. Là học viên năm 3, thiên phú Ma Pháp, hướng nguyên tố… Jessi thân thiện

Và rồi cuộc làm quen trò chuyện cứ thế diễn ra, mặc cho khung cảnh nhộn nhịp xung quanh. Cả 3 như bị cuốn hoàn toàn vào bài thuyết minh của chị Jessi : “How-Rost là học viện đào tạo ra những anh hùng, trên thực tế chả có người nào là anh hùng cả (Chị Jessi đùa). Mấy đứa sẽ căn cứ vào thiên phú để chọn hướng Chiến Pháp hoặc Ma Pháp, còn việc sâu hơn thì sau này mấy đứa sẽ biết. Ở học viện này, các em sẽ không phải đóng học phí. Thay vào đó các em sẽ phải làm nhiệm vụ mà học viện giao, vừa đảm bảo tính lý thuyết đến thực tiễn. Và điều cuối cùng cả ngày hôm nay, 3 đứa sẽ được biết ngay thôi.” Nói đến đây chị Jessi chỉ nháy mắt rồi đi đến vị trí của mình.

Từ xa các nó thấy được một ông lão râu tóc trắng tinh ngồi trễm trệ trên ghế với các hàng giáo sư phụ trách các bộ môn ở phía sau và hai hàng học viên năm 3, năm 4 bên cạnh. Các học viên đang tập trung dần vào sảnh. Nhóm nó không để tâm đến điều đó, 3 người bạn của chúng ta ngắm ngía các bức tượng trắng bệt chuyển động tạo dáng quanh đấy và các bức tranh có thể nói chuyện. Nó vô tình đảo mắt đến phía hắn, cũng vô tình nó bắt gặp ánh mắt nhìn chằm chằm như dán vào nó của hắn. Nó lè lưỡi trêu hắn (Tên ngạo mạng, để xem anh làm sao đối phó với tôi – nó thằm nghĩ). Hắn thấy nó lè lưỡi trêu liền nheo mắt lại, trong lòng hắn thấy bực tức cũng thấy có chút lạ lạ, lần đầu tiên hắn thấy có người làm vậy, và cũng là lần đầu tiên hắn thấy nét đáng yêu của nó (Nhóc ! để xem làm sao tôi trị cậu). Cùng lúc đó, có một cặp ánh mắt nhìn vào nhau đó là Fren và Gar. Bị Fren nhìn đến mức làm Gar thực sự khó chịu.

– Chào các học viên năm nhất thân yêu của ta…Giáo sư dõng dạt phát biểu…Ta tên Ren, là Hiệu trưởng của Học Viện How-Rost. Cũng như mọi năm, ta sẽ tặng cho các trò một thử thách thay cho cả đống nội quy. 12 giờ trưa nay, thử thách sẽ bắt đầu. Những trò năm nhất sẽ được xếp thành một đội 3 người, phía sau áo sẽ bị yếm các kí hiệu một cách ngẫu nhiên. Và theo sự ngẫu nhiên đó, các học viên năm 3 sẽ đuổi bắt các trò. Những trò nào bị tóm hoặc bị đánh giá D (tương đương loại yếu) sẽ phải rời trường trở về nhà.

– Thế bọn em phải làm sao ạ !… Lorn lanh chanh hỏi

– Chạy trốn hoặc chống trả tùy các trò, bằng cách này hay cách khác chỉ cần các trò đến được đây vào 8 giờ tối là được… Giáo sư Ren trả lời

Tiếng xì xào vang lên mọi người hoang mang nhìn nhau ngán ngẩm, đã có sự mất ổn định về trật tự.

– SILENT..zzzzz… Giáo héc lên với giọng trầm nhưng vang vọng, âm thanh đáng sợ ấy làm cả sảnh im lặng… Nếu không có vấn đề gì thì các trò có thể giải tán

Các học viên tản ra khỏi sảnh chính, bầu không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Không ai nói với ai câu nào, họ mang cả vẻ sợ hãi và lo âu lên gương mặt mình. Riêng nhóm của nó đi thẳng đến căn teen bỏ chút gì đó vào bao tử rồi mới tính chuyện đại sự. Tuy là tôi viết vậy nhưng họ lo lắng lắm. Nhất là Mark.

– Cậu ổn không… Lorn vừa đặt 3 lọ sữa vừa ngồi xuống ghế.

– Chắc sống tới trăng tròn mà…Nó hóm hỉnh đáp.

– Chúng ta cần một kế hoạch…Gar đưa ra ý kiến.

– Nhưng tớ chẳng biết làm gì cả…nó nhăn mặt đáp

– Tớ có ý này…

Nói là làm ngày, cả nhóm tin tưởng tuyệt đối vào Gar. Họ sẽ trốn ở nơi nào đó và cài các loại bẫy đề phòng, chờ ở đấy đến 8 giờ tối thì biến hình thành một trong những học viên năm 3 và hoàn thành nhiệm vụ. Đúng là một ý kiến hay, nhưng người tính làm sao bằng tác giả tính, à nhầm trời tính. Khi nhóm nó đã yên vị ở một góc trong khu vườn um tùm lá cây và đợi người truy đuổi với hàng tá cạm bẫy do “Tam Đại Mỹ Thụ” bày. Trong đó, Gar cũng phô diễn tài năng thi triển ” Tường Gian Trận ” làm cho nó và Lorn rất nể phục.

*Tường Gian Trận* : Trận pháp tạo ảo ảnh, tạo ra khung cảnh mà họ muốn thấy, muốn biết. Đồng thời tạo ra không gian đối lập là không gian gốc và không gian ảo.

Thế rồi chuyện gì đến cũng đến, ba người nhận kí hiệu bắt nhóm nó là hắn, Gon và Fren (số phận trớ trêu hay do tác giả quá ác). Gar quan sát thì thấy sự chuyển động của các bước chân trên địa đồ của mình. Nhận thấy tình hình không ổn, Gar bảo nó và Lorn tản ra. Vô tình, nó rơi vào Trận Pháp, cùng lúc đó nhóm hắn tới.

– Chào mấy nhóc, có vẻ may mắn đã không mỉm cười với các cậu…đắc ý

– Sao chỉ có 2 đứa vậy, nhóc kia đâu…Gon thắc mắc hỏi.

– Có hai thì bắt hai trước…Vừa nói hắn vừa tiến tới

Chính sự hấp tấp và cứ ngỡ rằng hắn có thể thể hiện cho nó biết đồng thời trả thù nhà (Sau này Mark nó hành cho thấy). Vừa bước tới, bước chân hắn dẫm phải cơ quan, hàng tá cái bẫy hoạt động. Do quá sơ xuất nên kĩ thuật đàn anh đã không được phô diễn, hắn phải cực khổ linh hoạt từng phần trên cơ thể để tránh né các cái bấy và rồi hắn bước vào cửa Tường Gian Trận. Gon và Fren trợn to mắt ngạc nhiên. Lần đầu tiên họ thấy thứ đặc biệt như vậy.

– Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Gon hét lên, định bước tới chổ mà hắn đã biến mất

– Bình tĩnh ! Fren ngăn Gon lại. Muốn chết à !…Fren nhìn về phía Gar và Lorn… Đó là gì, pháp thuật của ai vậy

– Là Tường Gian Trận, của tôi…Gar nhận ngay không chần chừ.

– Thế Sanr đâu…Gon nheo mài

– Bị chuyển đến không gian ảo rồi…Gar đáp gọn

*Không Gian Ảo của Tường Gian Trận*

Hắn và nó đang nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống nhau vậy. Nó biết cùng đường không thể làm gì hơn được, đành phải liều mình. Trên tay nó biến ra một cây thương nhọn. Nó lao vào hắn. Rất nhanh, bản lĩnh đàn anh được phô diễn. Chỉ một chuyển động nhẹ của cơ thể, hắn nhẹ nhàng né đòn tấn công của nó. Kề 1 thanh phi tiêu 8 cạnh vào cổ nó.

– Cậu thua rồi nhóc !… Hắn vênh váo

Ngay lúc đó hình ảnh cuộc sống ở Làng Gió của nó hiện ra, từng hình ảnh một, rất rõ, hiện ra trong không gian ấy. Hắn bị quyến rũ bởi hình ảnh ngủ của nó, rồi lại bị đồng cảm trước cảnh người dân trong làng đưa tiễn nó, đặc biệt hơn là hình ảnh của người Bà, và….

– Lần này cậu nợ tôi đấy !

*Không Gian Gốc*

– Hủy trận pháp của cậu đi, chúng tôi sẽ để các cậu vượt qua thử thách… Gon đề nghị

– Duyệt !…Vừa dứt lời, Gar xoay địa đồ đang cầm trên tay. Trận pháp được hóa giải. Nó và hắn được đưa trở về không gian gốc

– Sanr ! cậu…Tớ không sao, đi thôi… Gon đang nói thì hắn cướp lời

Mặc cho các đọc giả hoang mang với mớ tơ rối bời ấy, mình phải đi ngủ rồi, ngày mai sẽ gỡ rối nè. Mời các bạn đón đọc Chap 3 : Sanr ! Rắc Rối Không Tưởng !!!
 
Cần đầy đủ thông tin!

Ở đây bạn chỉ có thể xem được nội dung tối giản. Vào CallBoy VN để xem thêm các thông tin ẩn nếu bạn cần. Xem bản đầy đủ