Y
yeucontrai
Chào mọi người,... mình là công, năm nay 32 tuổi, là một giáo viên cấp 3. Chắc có lẽ mình cũng hơn tuổi một số bạn ở đây nên xin phép xưng bằng anh. Mới biết fanpage này một tháng gần đây, nên anh muốn thử một lần chia sẻ câu chuyện hạnh phúc của cuộc đời mình.
Anh ra trường và đi dạy hơn 8 năm. Cùng với khoảng thời gian đó, anh có quen một người đến tận hôm nay. Em ấy học dưới anh một khóa, trắng trẻo, dễ thương, gia đình cũng khá giả, chẳng hiểu sao lại chọn anh, một đứa không giàu, không đẹp. Rồi lúc đó anh học thêm một năm thạc sĩ để chờ vợ mình ra trường.
Sau khi tốt nghiệp, anh dẫn vợ mình về quê ra mắt với bố mẹ. Bố anh gia trưởng còn mẹ thì hiền, bố anh không đồng ý, còn chửi rồi đuổi hai đứa ra khỏi nhà. Chậc, vợ anh sợ khiếp khóc lóc này nọ, nhưng sau đó anh có gặp riêng bố nói chuyện, lúc đó anh có giả vờ khóc để tranh thủ sự cảm động của bố, cuối cùng bố hết cách cũng phải đồng ý. Rồi hai đứa sống với nhau tới giờ. À, khi ấy có tổ chức buổi tiệc nhỏ có cả bố mẹ vợ nữa. Cái đám cưới nhỏ xíu xiu nhưng cũng đủ để hạnh phúc.
Cách đây 4 năm. Anh dạy rồi tiết kiệm một số tiền kha khá. Lúc ấy anh ngỏ ý với vợ mình muốn có con. Anh nhờ người mang thai hộ rồi ( chuyện này anh không tiện nói ở đây). Đó là khao khát từ lâu, anh rất yêu con nít, muốn gia đình nhỏ bé của mình sau bao lâu có thêm thành viên mới. Rồi một năm sau, đứa bé chào đời, anh, gia đình và cả vợ anh đều rất vui, nó là con trai, anh đặt tên là Quốc Khánh.
Xem thêm: Người đồng tính làm sao để có con
Tính đến nay, Khánh được 3 tuổi hơn rồi. Nói được tiếng baba. Nghĩ lại cũng thấy buồn vì Khánh không có mẹ. Ở với hai người bố như thế này liệu có ổn anh, anh bắt đầu cảm thấy lo lắng, anh sợ sau này phải đối diện với con mình ra sao? Anh không đủ can đảm để nói với nó rằng bố nó là gay. Cũng chẳng đủ dũng khí để nói nó không có mẹ.
Kể từ khi Khánh xuất hiện, anh mặc tất cả những sự đồn thổi của đồng nghiệp, học trò. Anh bỏ qua tất cả. Đối diện với mọi thứ, anh hy vọng Khánh lớn lên trong sự bình yên, và xã hội này đừng kì thị nó. Anh muốn gánh hết tất cả.
Đến đây chắc dài dòng rồi, anh hy vọng mọi người sẽ đồng cảm.
Cảm ơn.
Nguồn: Gay 18+ Confession
Anh ra trường và đi dạy hơn 8 năm. Cùng với khoảng thời gian đó, anh có quen một người đến tận hôm nay. Em ấy học dưới anh một khóa, trắng trẻo, dễ thương, gia đình cũng khá giả, chẳng hiểu sao lại chọn anh, một đứa không giàu, không đẹp. Rồi lúc đó anh học thêm một năm thạc sĩ để chờ vợ mình ra trường.
Sau khi tốt nghiệp, anh dẫn vợ mình về quê ra mắt với bố mẹ. Bố anh gia trưởng còn mẹ thì hiền, bố anh không đồng ý, còn chửi rồi đuổi hai đứa ra khỏi nhà. Chậc, vợ anh sợ khiếp khóc lóc này nọ, nhưng sau đó anh có gặp riêng bố nói chuyện, lúc đó anh có giả vờ khóc để tranh thủ sự cảm động của bố, cuối cùng bố hết cách cũng phải đồng ý. Rồi hai đứa sống với nhau tới giờ. À, khi ấy có tổ chức buổi tiệc nhỏ có cả bố mẹ vợ nữa. Cái đám cưới nhỏ xíu xiu nhưng cũng đủ để hạnh phúc.
Cách đây 4 năm. Anh dạy rồi tiết kiệm một số tiền kha khá. Lúc ấy anh ngỏ ý với vợ mình muốn có con. Anh nhờ người mang thai hộ rồi ( chuyện này anh không tiện nói ở đây). Đó là khao khát từ lâu, anh rất yêu con nít, muốn gia đình nhỏ bé của mình sau bao lâu có thêm thành viên mới. Rồi một năm sau, đứa bé chào đời, anh, gia đình và cả vợ anh đều rất vui, nó là con trai, anh đặt tên là Quốc Khánh.
Xem thêm: Người đồng tính làm sao để có con
Tính đến nay, Khánh được 3 tuổi hơn rồi. Nói được tiếng baba. Nghĩ lại cũng thấy buồn vì Khánh không có mẹ. Ở với hai người bố như thế này liệu có ổn anh, anh bắt đầu cảm thấy lo lắng, anh sợ sau này phải đối diện với con mình ra sao? Anh không đủ can đảm để nói với nó rằng bố nó là gay. Cũng chẳng đủ dũng khí để nói nó không có mẹ.
Kể từ khi Khánh xuất hiện, anh mặc tất cả những sự đồn thổi của đồng nghiệp, học trò. Anh bỏ qua tất cả. Đối diện với mọi thứ, anh hy vọng Khánh lớn lên trong sự bình yên, và xã hội này đừng kì thị nó. Anh muốn gánh hết tất cả.
Đến đây chắc dài dòng rồi, anh hy vọng mọi người sẽ đồng cảm.
Cảm ơn.
Nguồn: Gay 18+ Confession