A
adminhuy
Chương 1 : Khởi đầu
Năm 2???
1 chàng trai mồ côi phải sống với 1 người dì vô tâm và 2 người con gái của bà ấy , tuy tính không hợp nhau với Hà nhưng Hiển lại rất hợp tính với Lan vì vậy cậu rất yêu thương Lan , còn người dì và Hà lại rất ghét Hiển và luôn tìm đủ mọi điều phải khiến Hiển lúc nào cũng suy sụp tinh thần nhưng 1 người như cậu khá lạc quan , những thứ đó đối với cậu rất vô nghĩa .
Năm nay vừa tròn 18 , 1 lứa tuổi rất đẹp để khám phá cuộc sống nhưng có những thứ cậu sẽ không bao giờ lường trước khi cậu bắt đầu hiểu biết quá sâu…
Tại trường 1 buổi viến thăm bảo tàng diễn ra tại XX
*Tiếng vỗ tay*
Cô chủ nhiệm :
_ Nào các em tập hợp lại cô có vài lời khuyên như sau : không to tiếng. không đùa nghịch , không chạm vào bất kì thứ gì , mong các em hợp tác
Thế là cả lớp đã giải tán
*1 hồi lâu sau đó*
Hiển đang tò mò về các bức hoạ thì 1 người bạn khác đến
_ ê Hiển theo mình xem cái gì nè
_ Chuyện gì thế Huy ?
_ Theo mình
*Nắm tay*
Và cậu đã thấy 1 thứ gì đó hơi kinh khủng không chỉ cậu mà còn những người khác :
-È ghê quá
– Sao bảo tàng lại giữ cái ghê tởm này
*Vỗ tay*
Cô chủ nhiệm :
_ Đây là cái xác của 1 con ngạ quỷ đã bị nguyền rủa đến ngày nay người ta đang giữ nó ở đây vì sợ nó nguyền rủa các em đấy
*Bỗng có 1 câu nói đùa phát ra *
-Ôi Hoàng tử hãy tha thứ cho người em gái bị trúng lời nguyền…hahaha
Cô ấy nói tiếp :
_ Vâng giống vậy đó nhưng may là nó đã bị mất nữa phần thân còn lại chỉ có trời mới biết nó được chôn ở đâu
*1 câu hỏi vang lên *
– Vậy nếu phần thân kia được tìm ra ?
_ Thì nơi này sẽ bị diệt vong… Nhưng dù sao ai mà tìm được chứ , thôi tìm hiểu tiếp đi .
Khi nhìn vào cái xác đó Hiển lại có cảm giác gì đó rất thu hút sự tò mò của cậu
*Nhẹ nhàng chạm vào tấm kính*
Cậu bỗng bị choáng váng và âm thanh thì thầm phát ra trong đầu cậu
“Giải thoát cho tao , mày sẽ được an toàn”
_ Hiển!…Hiển!
*Huy cố gọi chấn tỉnh cậu*
_ Vừa nãy…ai đó vừa nói với mình…
_ Ai ? Có chuyện gì với cậu ?
*Cả lớp túm lại*
Cô chủ nhiệm đã đến cùng với 1 người đàn ông trong giống như Linh mục
_ Hiển tôi nhớ có nhắc nhở em về việc tự ý chạm vào đồ vật rồi mà ?
Hiển vẫn còn đang rất bối rối vì câu nói đã vang lên trong đầu cậu lần này cậu lại lo sợ trước cô ấy.
_ Em xin lỗi , nhưng cái đó có gì đó thu hút em
Người đàn ông kia ngạc nhiên nắm lấy 2 bên vai cậu
_ thế cậu đã chạm vào nó !?
_ Vâng…
_ Vậy cậu có cảm thấy gì lạ không ?
_ cháu thấy đột nhiên hơi mệt mỏi và có câu nói cứ vang mãi là “Giải thoát cho tao ”
*Lắc đầu*
Ông ấy đứng lên nhìn về phía cái xác trong kính kia rồi nhìn cậu
_ Chúng ta cần nói chuyện riêng , đi với tôi
Cùng người đàn ông này đi trong 2 hàng ánh mắt của những người khác với ánh nhìn đáng sợ.
Tại căn phòng lạ đối diện với ông ấy
Ông ta nắm lấy tay cậu và hỏi :
_ Cậu đã chạm nó đúng chứ ?
_ vâng
_ Thế cậu có cảm nhận điều gì lạ không ?
_ Có… Cháu thấy đột nhiên mệt và…có câu nói cứ vang trong đầu cháu mãi
_ Thế câu đó là gì ?
_ Giải thoát cho ai đó ?
Ông ấy bỏ tay xuống và lắc đầu , cậu dần khó hiểu và hỏi ông ấy :
_ Có chuyện gì chăng ?
_ Vào 800 có 1 vị hoàng tử bị nghi sau khi tiêu diệt 1 mụ phù thủy đã trúng lời nguyền , động đất , Bão cát và tuyết , đột tử , Và rồi dân làng họ đã nghĩ nguyên nhân chính là do anh ta
_ Và sao đó…?
_ Ngày xưa những người bị nghi là phù thủy hoặc bị dính lời nguyền sẽ bị phanh thay làm 2 để khiến cho nó bị vô hiệu lực , và họ đã làm vậy rồi chôn cất 2 , phần thân thì cháu đã thấy và phần dưới của hắn đến giờ vẫn chưa ai tìm được .
_ Nếu 2 phần này gặp nhau thì làm sao ngài ?
_ Cả thị trấn sẽ diệt vong
Năm 2???
1 chàng trai mồ côi phải sống với 1 người dì vô tâm và 2 người con gái của bà ấy , tuy tính không hợp nhau với Hà nhưng Hiển lại rất hợp tính với Lan vì vậy cậu rất yêu thương Lan , còn người dì và Hà lại rất ghét Hiển và luôn tìm đủ mọi điều phải khiến Hiển lúc nào cũng suy sụp tinh thần nhưng 1 người như cậu khá lạc quan , những thứ đó đối với cậu rất vô nghĩa .
Năm nay vừa tròn 18 , 1 lứa tuổi rất đẹp để khám phá cuộc sống nhưng có những thứ cậu sẽ không bao giờ lường trước khi cậu bắt đầu hiểu biết quá sâu…
Tại trường 1 buổi viến thăm bảo tàng diễn ra tại XX
*Tiếng vỗ tay*
Cô chủ nhiệm :
_ Nào các em tập hợp lại cô có vài lời khuyên như sau : không to tiếng. không đùa nghịch , không chạm vào bất kì thứ gì , mong các em hợp tác
Thế là cả lớp đã giải tán
*1 hồi lâu sau đó*
Hiển đang tò mò về các bức hoạ thì 1 người bạn khác đến
_ ê Hiển theo mình xem cái gì nè
_ Chuyện gì thế Huy ?
_ Theo mình
*Nắm tay*
Và cậu đã thấy 1 thứ gì đó hơi kinh khủng không chỉ cậu mà còn những người khác :
-È ghê quá
– Sao bảo tàng lại giữ cái ghê tởm này
*Vỗ tay*
Cô chủ nhiệm :
_ Đây là cái xác của 1 con ngạ quỷ đã bị nguyền rủa đến ngày nay người ta đang giữ nó ở đây vì sợ nó nguyền rủa các em đấy
*Bỗng có 1 câu nói đùa phát ra *
-Ôi Hoàng tử hãy tha thứ cho người em gái bị trúng lời nguyền…hahaha
Cô ấy nói tiếp :
_ Vâng giống vậy đó nhưng may là nó đã bị mất nữa phần thân còn lại chỉ có trời mới biết nó được chôn ở đâu
*1 câu hỏi vang lên *
– Vậy nếu phần thân kia được tìm ra ?
_ Thì nơi này sẽ bị diệt vong… Nhưng dù sao ai mà tìm được chứ , thôi tìm hiểu tiếp đi .
Khi nhìn vào cái xác đó Hiển lại có cảm giác gì đó rất thu hút sự tò mò của cậu
*Nhẹ nhàng chạm vào tấm kính*
Cậu bỗng bị choáng váng và âm thanh thì thầm phát ra trong đầu cậu
“Giải thoát cho tao , mày sẽ được an toàn”
_ Hiển!…Hiển!
*Huy cố gọi chấn tỉnh cậu*
_ Vừa nãy…ai đó vừa nói với mình…
_ Ai ? Có chuyện gì với cậu ?
*Cả lớp túm lại*
Cô chủ nhiệm đã đến cùng với 1 người đàn ông trong giống như Linh mục
_ Hiển tôi nhớ có nhắc nhở em về việc tự ý chạm vào đồ vật rồi mà ?
Hiển vẫn còn đang rất bối rối vì câu nói đã vang lên trong đầu cậu lần này cậu lại lo sợ trước cô ấy.
_ Em xin lỗi , nhưng cái đó có gì đó thu hút em
Người đàn ông kia ngạc nhiên nắm lấy 2 bên vai cậu
_ thế cậu đã chạm vào nó !?
_ Vâng…
_ Vậy cậu có cảm thấy gì lạ không ?
_ cháu thấy đột nhiên hơi mệt mỏi và có câu nói cứ vang mãi là “Giải thoát cho tao ”
*Lắc đầu*
Ông ấy đứng lên nhìn về phía cái xác trong kính kia rồi nhìn cậu
_ Chúng ta cần nói chuyện riêng , đi với tôi
Cùng người đàn ông này đi trong 2 hàng ánh mắt của những người khác với ánh nhìn đáng sợ.
Tại căn phòng lạ đối diện với ông ấy
Ông ta nắm lấy tay cậu và hỏi :
_ Cậu đã chạm nó đúng chứ ?
_ vâng
_ Thế cậu có cảm nhận điều gì lạ không ?
_ Có… Cháu thấy đột nhiên mệt và…có câu nói cứ vang trong đầu cháu mãi
_ Thế câu đó là gì ?
_ Giải thoát cho ai đó ?
Ông ấy bỏ tay xuống và lắc đầu , cậu dần khó hiểu và hỏi ông ấy :
_ Có chuyện gì chăng ?
_ Vào 800 có 1 vị hoàng tử bị nghi sau khi tiêu diệt 1 mụ phù thủy đã trúng lời nguyền , động đất , Bão cát và tuyết , đột tử , Và rồi dân làng họ đã nghĩ nguyên nhân chính là do anh ta
_ Và sao đó…?
_ Ngày xưa những người bị nghi là phù thủy hoặc bị dính lời nguyền sẽ bị phanh thay làm 2 để khiến cho nó bị vô hiệu lực , và họ đã làm vậy rồi chôn cất 2 , phần thân thì cháu đã thấy và phần dưới của hắn đến giờ vẫn chưa ai tìm được .
_ Nếu 2 phần này gặp nhau thì làm sao ngài ?
_ Cả thị trấn sẽ diệt vong