A
adminhuy
24/9, 8:15 am
Đã 3 ngày nó chưa gọi điện cho anh, đến hôm nay nó chợt nhớ ra, vội cầm điện thoại gọi cho anh
Anh lúc này đang trò chuyện cùng mọi người nghe thấy chuông điện thoại reo lên, thấy số lạ anh ko nghe máy.
Người dì đâu bảo mình gọi mà đâu mất hút ko nghe máy. Nó nghĩ
Giận quá nó vội đi chỗ hôm trước nó chia tay anh. Nó làm cách nào đó lần hỏi ra đuợc nhà anh.
9h am
Đến nơi, nó thấy anh, trong vô thức nó gọi lớn tên anh mà ko để ý xung quanh.
Quay ra anh thấy nó, vội đi ra dẫn nó vào nhà, nó chào hỏi mọi người rất lễ phép.
Anh làm dì mà ko nghe điện thoại của em v. Ghé sát tay anh nó hỏi (lúc này nó ngồi kế anh và chung bàn với nhiều người)
Anh mơ hồ trả lời: vậy đó là số của em à?!
Nó tức mặt: quát anh, anh nghĩ đó là số của ai, chắc của đứa nào đó ko phải tui, hừm.
Mọi người bất chợt quay sang nhìn 2 người. Bất giác anh lôi nó ra khỏi bàn đi vào phòng anh.
Biết bao nhiêu người gọi cho anh, biết đâu mới là em. Anh nói
Thì cũng phải nhất máy trả lời chứ. Nó trả lời
Để xin lỗi nó, anh dẫn nó đi ăn. Ra quán bà 5, chỗ anh hay ăn. Thấy anh đi cùng nó, bà hỏi: bộ người yêu m hã Sơn?
Anh nhìn nó thấy nó đỏ mặt, rồi nhìn bà 5. Đâu có đâu ạk, bạn con thôi. Anh trả lời.
Nó cũng ko nói dì, ngồi vào bàn chung với anh. Nó hỏi: anh có đủ trả cho em ko đó, em ăn nhìu lắm? – Nhìn anh giống sinh viên lắm hã. Anh trả lời
10h am
Anh chở nó về nhà. Vừa đi anh vừa trò chuyện với nó. Bộ mâỳ thích anh hã. Anh hỏi
Nó ngượng một lúc, chu mỏ lên, nó đáp: anh nghĩ sao tui lại thích một người như anh (thực ra trong lòng nảy sinh tình yêu sét đánh với anh từ hôm gặp mặt)
Anh gắn chọc nó, thích thì nói, ngượng ngùng làm dì, anh yêu người khác đó (anh chỉ nói chơi chứ lúc này chưa thực sự có tình cảm với nó)
Nó lại chu môi đáp: tui bảo rồi mà, tui hông có thích anh nha, sao anh lì quá vậy.
11h30
Về tới nhà nó, anh hỏi nó: mai anh lại qua đón mầy đi chơi.
Nó vui vẻ trả lời: dạ anh, ngày mai nhớ ghé đón em nha, để em gọi hay đợi nữa đi rồi biết tay.
Anh cười mỉm. Anh biết rồi, anh ko để em đợi đâu. Anh nói
Nó nhìn anh cười rồi đi vào, vừa đi vừa quay lại nhìn anh.
Hôm sao, 9h am
Anh đến trễ. Nó đang đợi anh, thấy anh tới, nó mạnh lạnh đi đến. Hôm qua anh hứa sao, h bắt tôi đợi thế này. Nó nói
Anh xin lỗi, tại anh ngủ quên. Anh cười trả lời nó.
Hừm. Nó dận anh, nhưng ko dám mắng anh. Thế là anh dẫn nó đi chơi suốt ngày hôm đó.
Mai viết tiếp nha mn
Đã 3 ngày nó chưa gọi điện cho anh, đến hôm nay nó chợt nhớ ra, vội cầm điện thoại gọi cho anh
Anh lúc này đang trò chuyện cùng mọi người nghe thấy chuông điện thoại reo lên, thấy số lạ anh ko nghe máy.
Người dì đâu bảo mình gọi mà đâu mất hút ko nghe máy. Nó nghĩ
Giận quá nó vội đi chỗ hôm trước nó chia tay anh. Nó làm cách nào đó lần hỏi ra đuợc nhà anh.
9h am
Đến nơi, nó thấy anh, trong vô thức nó gọi lớn tên anh mà ko để ý xung quanh.
Quay ra anh thấy nó, vội đi ra dẫn nó vào nhà, nó chào hỏi mọi người rất lễ phép.
Anh làm dì mà ko nghe điện thoại của em v. Ghé sát tay anh nó hỏi (lúc này nó ngồi kế anh và chung bàn với nhiều người)
Anh mơ hồ trả lời: vậy đó là số của em à?!
Nó tức mặt: quát anh, anh nghĩ đó là số của ai, chắc của đứa nào đó ko phải tui, hừm.
Mọi người bất chợt quay sang nhìn 2 người. Bất giác anh lôi nó ra khỏi bàn đi vào phòng anh.
Biết bao nhiêu người gọi cho anh, biết đâu mới là em. Anh nói
Thì cũng phải nhất máy trả lời chứ. Nó trả lời
Để xin lỗi nó, anh dẫn nó đi ăn. Ra quán bà 5, chỗ anh hay ăn. Thấy anh đi cùng nó, bà hỏi: bộ người yêu m hã Sơn?
Anh nhìn nó thấy nó đỏ mặt, rồi nhìn bà 5. Đâu có đâu ạk, bạn con thôi. Anh trả lời.
Nó cũng ko nói dì, ngồi vào bàn chung với anh. Nó hỏi: anh có đủ trả cho em ko đó, em ăn nhìu lắm? – Nhìn anh giống sinh viên lắm hã. Anh trả lời
10h am
Anh chở nó về nhà. Vừa đi anh vừa trò chuyện với nó. Bộ mâỳ thích anh hã. Anh hỏi
Nó ngượng một lúc, chu mỏ lên, nó đáp: anh nghĩ sao tui lại thích một người như anh (thực ra trong lòng nảy sinh tình yêu sét đánh với anh từ hôm gặp mặt)
Anh gắn chọc nó, thích thì nói, ngượng ngùng làm dì, anh yêu người khác đó (anh chỉ nói chơi chứ lúc này chưa thực sự có tình cảm với nó)
Nó lại chu môi đáp: tui bảo rồi mà, tui hông có thích anh nha, sao anh lì quá vậy.
11h30
Về tới nhà nó, anh hỏi nó: mai anh lại qua đón mầy đi chơi.
Nó vui vẻ trả lời: dạ anh, ngày mai nhớ ghé đón em nha, để em gọi hay đợi nữa đi rồi biết tay.
Anh cười mỉm. Anh biết rồi, anh ko để em đợi đâu. Anh nói
Nó nhìn anh cười rồi đi vào, vừa đi vừa quay lại nhìn anh.
Hôm sao, 9h am
Anh đến trễ. Nó đang đợi anh, thấy anh tới, nó mạnh lạnh đi đến. Hôm qua anh hứa sao, h bắt tôi đợi thế này. Nó nói
Anh xin lỗi, tại anh ngủ quên. Anh cười trả lời nó.
Hừm. Nó dận anh, nhưng ko dám mắng anh. Thế là anh dẫn nó đi chơi suốt ngày hôm đó.
Mai viết tiếp nha mn